Kiến Thức Chung

Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Sau thời điểm Bàn Cổ Oán Linh tiến vào trong thể xác của U Quân, khí chất hiên ngang ban đầu của U Quân ngay mau lẹ ủ rủ đi không ít, đầu co rút lại, chân tay thể xác hệt như bị khô héo lại, giống dáng vẻ phôi thai còn đang ở trong bụng mẹ vô cùng, dùng trên thể xác của U Quân trông rất xấu xí.

Mặc dù tôi không quan tâm đến vẻ ngoại hình của U Quân lắm, nhưng trông Bàn Cổ Oán Linh giày xéo làn da của U Quân như vậy, bèn nói với Bàn Cổ Oán Linh một câu: “Dù sao ông cũng là một Cổ Thần nguyên thủy, biết bao nhiều năm qua rồi mà ông vẫn dùng dáng vẻ của một đứa trẻ trong bụng mẹ thế này, ông có biết bây giờ ông xấu biết bao không hả?”
Thấy tôi chế nhạo hắn, Bàn Cổ Oán Linh quay đầu nhìn tôi một cái, tuy nhiên sau khoảng thời gian nhập vào trong thân xác của U Quân thì đường như có chút sợ tôi, ánh nhìn nhìn tôi cũng hơi không tự nhiên.

Tuy nhiên sau khoảng thời gian hắn tư duy vài giây lại mau lẹ nghiêng về phía tôi, vươn tay nắm lấy cằm tôi, bóp mạnh rồi kéo tôi lên, hung ác nói với tôi: “Cô đừng có nói mấy lời nhảm nhí nữa, đi cùng tôi!”
Nói xong thì rắn rỏi kéo tôi ra khỏi phòng.

Hiện giờ Bàn Cổ Oán Linh đã nhập vào trong thể xác của U Quân, sức mạnh mạnh mẽ lạ thường, tay hắn cứng nhắc nắm chặt lấy cằm của tôi.

Nếu như tôi không dùng nội lực để bảo vệ cằm thì e rằng cằm của tôi đã bị bóp nát rồi.

Đồng thời tôi cũng không biết Bàn Cổ Oán Linh vì sao lại như vậy, rõ ràng có công lực rất mạnh, nhưng sau khoảng thời gian nhập vào thể xác của U Quân lại rụt rè, không dám đi một mình mà đẩy tôi lên phía trước, kêu tôi dẫn hắn đến địa ngục Phong Đô!
Quả nhiên giống hệt như những gì chúng tôi đoán, Bàn Cổ Oán Linh, nơi mà hiện giờ hắn muốn đến chính là địa ngục Phong Đô.

Tuy nhiên hiện giờ hắn đang nhập trong thể xác U Quân, U Quân không thể điều khiển được thể xác của anh ta.

Nếu như đến địa ngục Phong Đô rồi mà Bàn Cổ Oán Linh vẫn không chịu ra khỏi thể xác của U Quân mà trực tiếp phá giải phong ấn của địa ngục U Đô, vậy thì đến lúc đó vạn quỷ trào ra, chúng tôi liền xong đời rồi.

Hôm qua tôi không ngờ được Bàn Cổ Oán Linh sẽ nhập vào trong thể xác U Quân, nhưng hiện giờ nhìn dáng vẻ Bàn Cổ Oán Linh giống hệt như một con chuột sợ sệt đi qua đường, trong lòng tôi cũng hơi bối rối, cũng không vội bước đi, muốn hỏi rõ Bàn Cổ Oán Linh, hắn đã có sức mạnh mạnh mẽ như vậy, hiện giờ hắn làm như vậy làm gì?
Lúc Bàn Cổ Oán Linh nghe thấy tôi hỏi hắn thắc mắc này, toàn thân hắn rõ ràng hơi nhúc nhích, sau có một luồng khí tức cất cánh ra từ thể xác của U Quân, hình như hắn hơi tức giận, dùng ý thức nói với tôi: “Mấy thứ không nên hỏi thì đừng có hỏi, đừng có ỷ vào việc tôi không thể giết cô, tôi có thể khiến cô sống không bằng chết!”.

Xem Thêm :   4 Khu Vườn ở Mỹ đủ loại Rau Xanh, Hoa Quả Việt của người nổi tiếng

Xem Thêm :  Giúp em tóm tắt truyện Em bé thông minh ngắn gọn nhất – lớp 6

Đam Mỹ H Văn
Sau thời điểm Bàn Cổ Oán Linh ra khỏi thể xác của U Quân, U Quân đã tỉnh lại, khôi phục lại dáng vẻ eo thẳng vai rộng như bình thường, quay đầu nhìn tôi một cái.

Sau đó Bàn Cổ Oán Linh sai bảo cho U Quân, kêu anh ấy mang chúng tôi đến địa ngục Phong Đô.

Đoán chừng chuyện này so với Bàn Cổ Oán Linh rất trọng yếu, do vậy hắn mới không yêu tâm về chúng tôi, chỉ sợ chúng tôi sẽ ở phía sau lưng phản bội hắn.

Hiện giờ hắn ra khỏi thể xác của U Quân, tôi mới thở phào một hơi, nhưng U Quân cũng làm theo, mang chúng tôi tới địa ngục Phong Đô.

Trên đường, hình như chúng tôi không nói thêm câu nào.

Bàn Cổ Oán Linh không muốn nói, còn tôi và U Quân là không đám nói, có vẻ là đã đoán được số phận của bản thân như nào, bàn tay U Quân nắm lấy tay tôi cũng ngày càng chặt, quá nhiều lời nói yêu thương giờ phút này cũng không thể nói ra được, việc duy nhất có thể làm chỉ còn là phấn đấu hết sức làm việc gì đó cho tôi.

Lúc đến cửa địa ngục Phong Đô, lối vào địa ngục hiện giờ không khác gì so với trước đó lắm.

Ở cửa của địa ngục có một con Kỳ Lân khổng lồ nằm ngay ở bên cánh cửa vào địa ngục Phong Đô.

Hình như con Kỳ Lân này cảm thu được có người đến, vội vàng đứng dậy nhìn chúng tôi.

Lúc nó nhìn thấy U Quân, đôi mắt khổng lồ mau lẹ trợn tròn, không nói một lời nào mà chợt trực tiếp lao về phía của U Quân!
Con Kỳ Lân khổng lồ này chính là Tiên Lăng.

Lần trước sau khoảng thời gian đi từ núi Trường Bạch, Tiên Lăng vẫn cứ mãi nằm ở cửa địa ngục Phong Đô, canh phòng địa ngục Phong Đô.

Mà Phù Kinh Dương là do U Quân giết, cô bé hận U Quân đến thấu xương, cứ gặp mặt là phải anh sống tôi chết!
Sức mạnh lúc này của Tiên Lăng đương nhiên không bằng U Quân.

U Quân nhìn thấy Tiên Lăng đang xông về phía anh ta thì nhanh chóng trốn lên không trung, tránh thoát đòn tấn công của Tiên Lăng.

Xem Thêm :   14 công dụng kì diệu của GỪNG

Xem Thêm :  Tắc Kè Hoa Là Con Gì? Cách Nuôi, Tắc Kè Ăn Gì ? Và Có Tác Dụng Gì ?

Giờ Tiên Lăng mà đánh với U Quân thì chỉ có nộp mạng, tôi đành hét lớn với Tiên Lăng, nói với cô bé: “Tiên Lăng, nhóc không đánh lại U Quân đâu, mau dừng lại!”
Lúc này U Quân cũng không ra tay với Tiên Lăng nữa, có thể tránh là tránh.

Mà giờ đây Tiên Lăng hoàn toàn không hề cảm kích, thấy tôi bảo cô bé đừng đánh với U Quân, cô bé không phục hét với tôi: “Nữ Hi, chủ nhân tôi vì chị mà chết, nếu chị không giúp tôi giết U Quân thì sao chị có thể xứng đáng với những thứ mà chủ nhân tôi bỏ ra nhiều như vậy chứ.

Chủ nhân tôi ngay cả linh hồn cũng chẳng còn, đều là do chị hại đó, nếu chị còn chút lương tâm thì báo thù cho chủ nhân của tôi đi.”
Con nhóc chết tiệt này, tôi thật sự không còn cách nào nào giữ cô bé nữa rồi.

Trước sau gì U Quân cũng phải chết, việc gì lúc này phải gấp gáp chứ.

Nhưng hiện giờ tôi không thể nói rõ điều này với Tiên Lăng được, bèn trực tiếp bước qua, ngăn chặn Tiên Lăng, bảo cô bé đừng đâm đầu vào chỗ chết, Phù Kinh Dương đã bảo cô bé phải sống thật tốt, không thể để cô bé cứ chết một cách vô ích được!
“Vậy thì chị giúp tôi đi, chị giúp tôi thì có thể đánh bại được U Quân rồi.

Chị xem chị đi, bây giờ vứt bỏ Liễu Long Đình ở cùng với U Quân, chị đúng thật là người đàn bà vô liêm sỉ!”
Tôi nghĩ, Tiên Lăng hoàn toàn không hề biết Bàn Cổ Oán Linh đang ở cạnh chúng tôi, hơn nữa cơ bản cô bé không phải là đối thủ của U Quân, mà lúc U Quân nghe thấy Tiên Lăng mắng tôi thì trực tiếp đánh một luồng sức mạnh về phía Tiên Lăng.

Sức mạnh này mặc dù hoàn toàn không hề tốn quá nhiều sức của U Quân, nhưng khi luồng sức mạnh đó đánh trúng thể xác của Tiên Lăng thì giống như một sức mạnh khổng lồ khi Thái Sơn sụp đổ, trong nháy mắt đánh ngã Tiên Lăng từ trên không trung xuống đất, ngay mau lẹ Tiên Lăng phun ra một ngụm máu đỏ tươi!
Bất kể nói thế nào thì Tiên Lăng cũng là Linh Thú Thượng Cổ, nhưng U Quân chỉ đẩy một cái thôi mà suýt chút nữa đã mất mạng rồi.

Tôi nhanh chóng cất cánh về phía Tiên Lăng, trị thương cho Tiên Lăng, mà hình như Bàn Cổ cũng rất ưng ý với sức mạnh của U Quân, âm hiểm nở nụ cười nói với U Quân: “Đúng là con của ta, cha nuôi không thương anh vô ích.

Mặc kệ con súc sinh nhỏ bé này, hãy dùng sức mạnh của anh để mở cánh cửa của địa ngục Phong Đô này, phá vỡ phong ấn của Phong Đô đại đế, để tất cả yêu ma quỷ quái trong địa ngục Phong Đô được thoát ra ngoài!”
Bàn Cổ Oán Linh nói xong mấy lời này thì mau lẹ cười lớn ha ha ha, mà Tiên Lăng nằm trên mặt đất cũng nghe thấy được giọng của Bàn Cổ Oán Linh, vẻ mặt mau lẹ hoảng sợ, vội vàng hỏi tôi: “Chị cùng một giuộc với Bàn Cổ Oán Linh?!”
Lúc thấy con nhóc Tiên Lăng vẫn còn tâm trạng để hỏi cái này, tôi mau lẹ đánh một cái vào đầu cô bé: “Nhóc khùng hả, nếu tôi cùng một giuộc với Bàn Cổ Oán Linh thì liệu tôi có cứu nhóc không?!”

Xem Thêm :   Hướng dẫn Trồng Rau Đay vừa đơn giản lại dễ chăm cho nhà ăn mãi không hết

Xem Thêm :  'lẩu bò nghĩa địa', người sài gòn lạnh sống lưng ngồi ăn xì xụp

“Vậy chị mau ngăn cản U Quân phá cánh cổng Phong Đô đi, chỉ cần cánh cổng Phong Đô được mở ra thì toàn bộ yêu tà bên trong sẽ chạy ra ngoài.

Trấn giữ những yêu tà kia là trách nhiệm của chủ nhân ta! Chị chắc rằng đừng để U Quân mở được cánh cổng này!
Đương nhiên là tôi biết cánh cổng của địa ngục Phong Đô không thể mở ra.

Nếu tôi đối đầu trực tiếp với U Quân thì chắc rằng tôi không đánh lại anh ta, nhưng chúng tôi đã thảo luận kỹ lưỡng rồi, nếu như Bàn Cổ Oán Linh thật sự khiến anh ta mở cổng thì anh ta sẽ tự sát.

Chỉ cần anh ta chết thì không một ai có thể giúp Bàn Cổ Oán Linh mở cánh cổng này ra nữa.

U Quân làm ra vẻ hành lễ lần cuối cùng với Bàn Cổ Oán Linh, sau đó cất cánh lên không trung tối đen như mực trước cổng địa ngục.

Lúc anh ta đang ngưng tụ sức mạnh, từng luồng ánh sáng trắng xoay quanh thể xác anh ta.

Ánh nhìn của U Quân cứ nhìn về phía tôi, hình như lặng im nói lời tạm biệt cuối cùng.

Có vẻ hôm nay là lần cuối cùng tôi và U Quân gặp nhau.

Qua khoảnh khắc này, như thể một cái chớp mắt thôi, cả đời này tôi sẽ thoát khỏi sự vướng bận của U Quân, cũng sẽ không nhìn thấy anh ta nữa.

Tôi không biết lúc này tôi nên vui hay nên buồn nhưng tôi chắc rằng rằng ánh nhìn tôi đang nhìn U Quân hiện giờ ngay cả đến tôi cũng không nói ra được là gì.

Mà ngay lúc U Quân ngưng tụ luồng sức mạnh cuối cùng chuẩn bị tự thiêu, một luồng sáng vàng trong thể xác tôi lóe lên, Hỗn Độn Chung từ trong thể xác tôi cất cánh dần lên cao.

Ở phía xa xa, thần liễn của Liễu Long Đình cất cánh về phía chúng tôi, mà đến cùng với thần liễn của Liễu Long Đình là Cô Hoạch Điểu!.

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Cây Xanh

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung

Related Articles

Back to top button