Kiến Thức Chung

Tài Liệu Việt Cộng Bán Nước Mẹ Cho Tàu Cộng

Chệt 

ơi ! Cho thiếp hỏi chàng:
Thiếp đâu có đẹp dịu dàng như

Nga

Cũng không giàu giống Qatar…
Tại sao chàng vẫn cứ sà vào yêu?

Việt

ơi ! Nàng chớ hỏi nhiều
Tuy em không đẹp yêu kiều, mộng mơ
Nhưng ta yêu nét ngây thơ
Ngây thơ đến mức ngu ngơ của nàng
Bao phen ta lỡ sỗ sàng
Thế nhưng em vẫn nhẹ nhàng bỏ qua
Còn dâng ta cả song Sa
Mặc cho con cái lu loa khóc gào !
Thân em ta cũng sờ vào
Đầu, chân, ngực, rốn… chỗ nào cũng ngon
Vân Phong, Phú Quốc, Vân Đồn…
Nàng đều bịt miệng các con dâng mình
Chệt ơi ! Chàng quả có tình
Để em chờ đợi tình hình bớt căng
Em cho chàng 99 năm
Chàng tha hồ đến ăn nằm với em !
Thích gì chàng cứ dựng lên
Các con khóc mãi cũng quen thôi mà
Mai sau thống nhất một nhà
Con chàng – con thiếp đều là họ Trung !
Cảm ơn nàng nhé Việt cưng
Anh thề suốt kiếp chẳng ngừng yêu em !
Mong trời xe chỉ, kết duyên
Vợ chồng

Chệt-Việt

đổi tên thành 

Tàu

!

*****

Bổ túc ngày 27 Tháng 11 Năm 2019

THÀNH ĐÔ. ĐẶC KHU. SÁCH TRẮNG QUỐC PHÒNG

Mới đây, một anh bạn của tôi tỏ ý không tin là có Thành Đô. Anh lập luận, chỉ còn một tháng rưỡi nữa là đến năm 2020, đâu thấy có dấu hiệu gì Việt Nam trở thành một tỉnh của Trung Quốc đâu ?

Tôi không hẳn chỉ muốn phản bác lại anh, mà là cố gắng xâu chuỗi lại các sự kiện để cùng anh đi đến kết luận : nguy cơ mất nước đang hiển hiện 100% và đảng cộng sản Việt Nam phải chịu tội này trước dân tộc Việt Nam.

Tôi đã nhắc lại với anh :

– Cuộc gặp bí mật tại Thành Đô – Trung Quốc là có thật 100%. Họ đến đó để cầu xin, quy phục cộng sản Trung Quốc. (Tôi muốn anh tìm đọc Hồi ký của Thứ trưởng Ngoại giao Trần Quang Cơ).

– Khi nhắc đến Hiệp ước Thành Đô thì ta không nên hiểu đó chỉ là một văn bản Hiệp ước được ký kết ngay cuộc gặp này, mà phải hiểu là tổng hợp tất cả những cam kết bằng miệng và bằng giấy tờ tại Thành Đô và tại những cuộc trao đổi giữa hai bên những năm sau đó trong quá trình đạt được bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc.

– Bức tường Berlin sụp đổ. Đảng cộng sản Việt Nam thấy rõ nguy cơ đe dọa. Họ đã chọn giải pháp quy hàng cộng sản Trung Quốc để có thể tiếp tục tồn tại. Trong ngoại giao chúng tôi gọi đó là giải pháp đỏ (hợp tác giữa những người cộng sản tại CPC và giữa TQ – VN).

– Họ chả có gì đủ mạnh để hy vọng đổi được sự che trở của TQ ngoài việc hứa đưa Việt Nam về chung ngôi nhà với Trung Quốc, tiến tới một thế giới cộng sản đại đồng. (Tôi khẳng định 100% đây là suy tính của những người lãnh đạo chóp bu lúc bấy giờ).

Tôi cũng chia sẻ thêm với anh:

– Lãnh đạo Việt Nam là những kẻ tiểu nhân, hứa thật cao để đạt được mục đích, sau nuốt hoặc trì hoãn thực hiện lời hứa là chuyện bình thường.

– Tuy nhiên, thâm nho như Tàu thì có mà chạy đằng giời, mọi món nợ đã trói chặt VN trong vòng kiểm soát của TQ. Những sự kiện cho thấy việc dần phải quy tụ lại với TQ, trong những năm qua, là rất rõ ràng:

+ Nhượng đất, nhượng biển đảo.
+ Cờ 6 sao (cố tình hay nhầm lẫn mà những ba bốn lần)
+ Chuyển đổi quân phục quân đội giống y TQ.
+ Bắt buộc học tiếng Trung.
+ Liên minh ngân hàng, tiêu tiền TQ trên lãnh thổ VN.
+ Hợp tác truyền hình, phát sóng tiếng Trung.
+ Hiệp định dẫn độ.
+ Người TQ tự do tràn ngập, có cả khu tự trị của người TQ, người VN không được vào.
+ Mọi dự án quan trọng đều lọt vào tay TQ.

(Danh sách này vẫn còn chưa đủ, mời quý độc giả bổ sung).

Bây giờ, tôi mới quay lại chủ đề chính của bài viết: Thành Đô – đặc khu – sách trắng quốc phòng.

Như chúng ta đều biết, vào năm ngoái Luật đặc khu bị người dân phản đối kịch liệt. Người dân chả cần phải cao siêu gì người ta cũng đều nhận xét, ký luật đặc khu là bán nước. Và mọi người đều biết suy luận, đó là hậu quả của Thành Đô.
Tưởng chừng trước sức ép của người dân như vậy lãnh đạo Việt Nam cũng phải dè chừng trong câu chuyện đặc khu. Nhưng không, với bản chất của những kẻ tiểu nhân, chẳng bao giờ biết thành thật, chỉ biết dối trá, lừa dối cả chính nhân dân mình, họ đã đánh tráo khái niệm, thay đổi câu chữ, thay đổi quy trình, giữa tháng 11/2019, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã lấp liếm ký rất „nhanh lẹ“, „kín đáo“ câu chuyện đặc khu.

Cùng với nó, quốc hội VN, ngày 25/11/2019, đã thông qua luật sửa đổi cho phép người nước ngoài được miễn thị thực khi họ đến các „khu kinh tế đặc biệt trên biển“. Thật là một sự phối hợp „nhịp nhàng“ và thông điệp cũng khá dễ để suy luận: những đặc khu này chỉ là dành cho Trung Quốc.

Câu hỏi đặt ra là tại sao họ phải làm mọi cách để thông qua câu chuyện đặc khu một cách mau lẹ như vậy, câu trả lời chỉ có thể là đặc khu là thành tố rất quan trọng trong quy trình quy tụ VN về với TQ và với sức ép từ phía TQ, nó không thể chần chừ thêm được nữa.

Như chúng ta đều biết, một hai tháng trước đây, câu chuyện TQ xâm phạm lãnh hải VN ở bãi Tư Chính đẩy quan hệ hai nước căng như dây đàn, tưởng chừng như sắp có chiến tranh đến nơi giữa VN và TQ. Nhưng rốt cuộc rồi mọi chuyện lại đâu vào đấy. Quan hệ hai nước lại quay về chỗ cũ như thể „chưa từng có một cuộc… ra tay“.

Tại sao lại như vậy? Rất khó hiểu và cũng rất dễ hiểu. Thông điệp dằn mặt, nắn gân của TQ với VN thì chỉ có người VN hiểu, hoặc phải cam chịu mà hiểu. Thông điệp phản đối, đáp trả của phía VN thì cũng rất „khôn khéo“ chỉ đủ để cho người TQ hiểu là được. Tóm lại, VN đã rất hài lòng chấp nhận với chính sách „gác tranh chấp cùng khai thác“ mà TQ từng đưa ra, có thể bỏ qua câu chuyện chủ quyền.
Những phản ứng của ngoại trưởng Phạm Bình Minh tại LHQ thực chất cũng chỉ để nhằm đối phó với nhân dân mà thôi. Đại diện phía TQ vẫn ngồi nguyên trong diễn đàn để nghe phản ứng của ngoại trưởng Phạm Bình Minh cơ mà. Phải chăng thông điệp chính thức của phía VN muốn gửi cho phía TQ đã đi đêm qua kênh khác rồi.

Kế tiếp, cũng trong ngày 25/11/2019, Bộ quốc phòng VN cho công bố sách trắng quốc phòng. Người quan sát tình hình, chả cần phải quá thông thái mới nhận ra rằng : công bố sách trắng khẳng định chính sách 4 không lúc này là không đúng lúc. Trong khi TQ ngang ngược phản đối VN xâm phạm chủ quyền của TQ tại bãi Tư Chính, trong khi TQ đang làm hết sức, khiêu khích công khai, để khẳng định đường lưỡi bò của mình, thì VN lại ra sách trắng công khai tuyên bố chính sách 4 không, khẳng định không liên minh quận sự.

Tại sao từ chính sách ba không chuyển thành bốn không, chả có gì thật sự là mới mà VN lại phải ra sách trắng vào thời điểm này? Câu trả lời chỉ có thể là họ muốn chính thức chuyển một thông điệp làm yên lòng TQ: chúng tôi chấp nhận không liên minh với Mỹ để chống TQ, Hiểu một cách khác, chúng tôi sẽ không làm gì với những tranh chấp chủ quyền mà TQ mới tuyên bố tại biển Đông, chúng tôi gác vấn đề chủ quyền để cùng TQ khai thác hưởng lợi tại biển Đông.

Cuối cùng, tại sao VN phải hối hả làm cùng một lúc một loạt những việc liên quan đến TQ như kiểu „cưới chạy tang“ vào thời điểm cuối năm 2019 như vậy? Câu trả lời dễ chỉ có thể là năm 2020 đã quá gần, sức ép ông chủ TQ ngày càng lớn. Những gì thuộc quy trình Thành Đô như: đặc khu kinh tế trên biển, miễn thị thực, cam kết lời hứa năm xưa phải được thực hiện, để chứng minh sự trung thành với TQ.

Tóm lại, tôi và anh bạn của tôi thống nhất khẳng định: nói về Thành Đô là nói đến việc, đảng cộng sản VN vì sự tồn tại của mình, đã lấy đất nước VN ra để ngã giá, đổi lại sự che trở của đảng cộng sản TQ.

Tôi đoán biết, các bạn tôi tại Bộ Ngoại giao, trước sau cũng sẽ đọc được bài viết này của tôi. Tôi thiển nghĩ, các bạn nên đưa những gì tôi viết ở trên ra mổ xẻ, phân tích, tìm ra lối tránh vết xe đổ mù quáng của lớp lãnh đạo trước đây. Nếu để đất nước chìm sâu vào sự lệ thuộc TQ, chính các bạn là người có lỗi đầu tiên, như tướng Lê Mã Lương nhận định, vì các bạn là những người hiểu biết, tỉnh táo và sáng sủa nhất trong giới lãnh đạo hiện nay.

Đặng Xương Hùng


Genève, 27/11/2019

*****

Bổ túc ngày 24 Tháng 8 Năm 2019

https://danlambaovn.blogspot.com/2019/08/mat-nghi-thanh-o-con-uong-tuyet-voi-e.html

Mật Nghị Thành Đô, con đường tuyệt vời để thôn tính Việt Nam

 Nguyên Thạch (Danlambao) – Nhiều câu hỏi dấy lên từ phía dân chúng Việt Nam lẫn cả một số quan chức, tướng tá trong bộ máy cầm quyền cộng sản Việt Nam (CSVN) rằng tại sao Tàu cộng lại hung hăng và cương quyết dồn mọi nỗ lực để hiện diện tại Biển Đông nói chung và bãi Tư Chính hôm nay nói riêng? Và tương lai gần thì những bước kế tiếp của Tàu cộng là gì?

Những biểu dương lực lượng hùng hậu, đông đảo hải lục không quân cùng các chiến hạm, tàu ngầm, tên lửa hành trình, đạn đạo tối tân và kể cả cái gọi là “Dân quân biển”, một bộ phận thuộc lực lượng dân quân Trung Quốc, hầu hết đã dồn vào mặt trận này. 

Với lòng tham không đáy, cộng thêm tham vọng bá chủ hoàn cầu thì Biển Đông, nơi có tiềm năng về dầu khí, khoáng sản, hải sản… là những tố chất củng cố cho sự vững mạnh của quốc gia này về mặt vật chất. Ngoài ra, về mặt tinh thần cho một giống dân luôn tự mãn là nước TRUNG của thế giới, họ sẽ được các nước khác “xin phép” ông chủ Trung Quốc về vấn đề Không lưu và Hải Lưu khi muốn bay hoặc vận chuyển hàng hóa qua khu vực này, vùng mà trữ lượng hàng hải có giá trị hơn 5.000.000.000.000 (5 ngàn tỉ USD) mà nước này nắm chủ quyền.

Để trả lời cho những câu hỏi trên thì sở dĩ Trung cộng có thái độ hung hãn và ngang nhiên như vậy là vì Tàu cộng đã nắm trong tay bản ký kết của “Mật Nghị Thành Đô 1990 tại Thủ phủ Tứ Xuyên Trung Quốc vào hai ngày 3 và 4 tháng 9-1990 do Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng thay mặt ĐCSVN. Về phía Trung Quốc có Giang Trạch Dân, Lý Bằng cùng các đại diện BCT-ĐCSTQ.

Ai cũng biết là câu tuyên bố của cựu Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) Nguyễn Văn Linh: 

Lời tuyên bố cùng sự lựa chọn của một Tổng bí thư từ một đảng mà Hiến pháp nước CHXHCNVN trong điều 4 đã ghi rõ “ĐCSVN là cơ quan lãnh đạo toàn diện và triệt để” thì ý định của đảng CSVN không còn gì rõ hơn thế nữa.

“Việt Nam đã thua toàn diện trước Trung Quốc trong cuộc chiến ngoại giao Thành Đô. Một trận thua mà ông Nguyễn Cơ Thạch phải kinh sợ: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu!”

Cho dù mang ý nghĩ chủ bại, hèn hạ và phản bội với đất nước, với dân tộc, nhưng Nguyễn Văn Linh vẫn khăng khăng với tinh thần chủ bại và hèn hạ đó: “Tôi vẫn nghĩ thế là đúng. Tôi không thấy ân hận…” (1)

Cùng một thái độ hèn mạt ấy, hôm nay Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Thị Kim Ngân cùng các HÈN TƯỚNG trong quân đội và côn an lại không khác gì với tên phản quốc Nguyễn Văn Linh.

Giữ chức Thượng tướng, Thứ trưởng Bộ quốc phòng, Tổng cục trưởng Tổng cục 2 (2002-2009) Nguyễn Chí Vịnh là nhân vật chính trong chủ trương 3 Không: 

– Không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ nước nào. 

– Không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam. 

– Không dựa vào nước này để chống nước kia. 

Trong tình thế ở Biển Đông, cũng như trên đất liền hiện nay mà Tàu cộng với tiềm năng vũ lực đông, vũ khí mạnh đã và đang hung hãn lấn chiếm các đặc khu kinh tế ở Biển Đông có trữ lượng dầu khí lớn, các cứ điểm quan trọng trên đất liền và nắm chủ đạo về nền kinh tế Việt Nam thì 3 KHÔNG trên là chủ ý CÔ LẬP Việt Nam vốn dĩ đã yếu lại càng cô độc hơn. Đây được xem là mưu đồ vô cùng thâm độc của bá quyền Trung cộng nhằm cô lập Việt Nam với các nước hùng mạnh trên thế giới, trong đó đặc biệt là Hoa Kỳ. 

Nắm trong tay những tài liệu, chứng cứ tày trời của ĐCSVN đã van lạy và ký kết, Tàu cộng sẽ chẳng ngần ngại gì mà không tiếp diễn những bước hung hãn kế tiếp sau vụ bãi Tư Chính như xâm chiếm nốt những đảo còn lại do QĐVN còn đang trấn giữ, hoặc ngay cả tiến hành khai thác dầu khí ngay trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam (EEZ) là những điều không thể tránh khỏi, vì đảng cùng guồng máy cầm quyền CSVN đã tạo cơ hội rất thuận lợi cho chuyện thôn tính này. (2)

Nếu các tướng lãnh và quan chức cao cấp của Việt Nam không thức tỉnh kịp thời để sát cánh toàn diện về mọi sách lược với Hoa Kỳ và xem Mỹ cùng các quốc gia tiên tiến vững mạnh là những Đồng Minh chiến lược để giải trừ Tàu cộng thì Việt Nam xem như đã mất và dân Việt lại chìm vào trong chuỗi ngày nô lệ.

18/8/2019

Ghi chú:

(1) Trần Quang Cơ và Nguyễn Văn Linh

(2) Trung Quốc sẽ không bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính Việt Nam

 

Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com

*****

Cập nhật tin buồn đầu Năm 2019

 

Nghiệp đoàn sinh viên Việt Nam



Điện thoại Huawei công khai xem Việt Nam như là

thuộc

Trung cộng

(Không một lời phản đối của VC)

*****

Vua Lê Thánh Tông (1442 – 1497) từng căn dặn triêu thân và toàn dân:

“Ta phải giữ gìn cho cẩn thận, đừng để ai lây mât 1 phân núi, 1 tâc sông do vua Thái Tổ để lại”.

Cũng cái kiểu ‘ăn căp’ đó, cách đây 60 năm, tại Đên Hùng, cáo Hô có tuyên bô:

“Các Vua Hùng đã có công dựng nước – Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lây nước”!!!!!!!!

Và rât ư là trung thành với Đảng trưởng, bọn thảo khâu VC nay đang ‘nói một đường, làm một nẻo’ (một trong những lý do chính mà đã khiên Vi Đức Hôi, một Milovan Djilas Việt Nam như Bùi Tín, như Trân Anh Kim hay Tô Hải, NHỮNG NGƯỜI mà chúng tôi RÂT KÍNH PHỤC),

http://viduchoi.blogspot.ca/

đã phải tuyên bô trong chương trình Trên Cánh Đông Mây ngày 18 tháng 4 năm 2015, là lý do từng khiên ông từ bỏ cái Đảng mà ông đã mên yêu kính phục từ khi lọt lòng, sau khi ĐƯỢC THÔNG TIN ĐÂY ĐỦ và KHÔNG CÒN BỊ BÍT MĂT!).

http://en.wikipedia.org/wiki/Vi_%C4%90%E1%BB%A9c_H%E1%BB%93i

Một trang sử NGÀN NĂM Ô NHỤC, ĐƯA VOI VÊ DÂY MẢ TỔ: Ôi, đau thương!

Rât ư là ngu si và lạc hậu, chúng đã NÚP LÉN băt tay với Tàu Cộng để bán đứng Đât Nước Việt Nam Yêu Quý Ngàn Năm của chúng ta.

Nhưng làm sao nói được?

Những đâu óc ‘đỉnh cao trí tuệ loài Người’, những sinh vật mà chịu cho con gái đi XIN nhập quôc tịch của cái thăng Mỹ mủi lỏ măt xanh mà cái đảng thảo khâu của mình đã từng khoe khoang đánh cút đi, hay là có cái cung điện lát vàng hâu hoang dâm với ngay con dâu của mình, thì làm sao thây được là thê giới ngày nay đã tiên, và chúng sẽ chỉ là những con chó đói đứng trên sân ga nhìn đoàn tàu Việt Nam ra đi (nêu chúng sẽ không bị băn bỏ như vợ chông Nicolae Ceaușescu của Lổ-ma-ni dạo 1989).

Tuy đây chỉ là một hành vi và thái độ LÃO HÓA THÂT HỌC lạc lỏng từ thời thuộc địa của  bọn VC, chúng ta cũng nên lưu ý và phổ biên cho toàn dân biêt, hâu SỚM ĐỨNG LÊN quét nhà rữa sạch Đât Nước!

SỰ THẬT ĐAU ĐỚN BỌN VC TRONG SUÔT QUÁ TRÌNH HIỆN DIỆN TỪNG ĐÃ DÂNG NƯỚC MẸ CHO TÀU CỘNG vẫn bị tô cáo công khai trên diễn đàn quôc tê, qua rât nhiêu công trình nghiên cứu tường tận công phu và khoa bảng như là:

  • North Vietnam Today: Profile of a Communist Satellite, (tác già J. P. Honey, nhà xuât bản New York: Frederick A. Praeger, 1962)
  • From Colonialism to Communism, (tác giả Hoàng Văn Chí, nhà xuât bản New York: Frederick A. Praeger, 1964)
  • Vietnam and China, 1938-1954, (tác giả King Chen, nhà xuât bản Princeton, New Jersey: Princeton University Press, 1969)
  • La Bureaucratie au Vietnam: Vietnam-Asie débat, (tác giả George Boudarel, nhà xuât bản  Paris: L’Harmattan, 1983)
  • Following Ho Chi Minh: Memoirs of a North Vietrnamese Colonel, (tác giả Bùi Tín, nhà xuât bản Honolulu: University of Hawaii Press, 1995)
  • China and the Vietnam Wars, 1950-1975, (tác giả Qiang Zhai, nhà xuât bản Chapel Hill: University of North Carolina Press, 2000)

Và gân đây, vân đê đã càng CÂP THIÊT BI ĐÁT qua các tài liệu chúng tôi tạm thu thập được sau dây:

1/

Dưới đây là loại bài mà đang cung câp rât ư là nhiêu dữ kiện bí mật vê sự kiện Quôc Nhục này, và vẫn đang được tiêp tục đăng trên:

http://danlambaovn.blogspot.fr/

(LƯU Ý: Nêu Ctrl+Click trên mây ‘links’ đường nôi mà không thành công, thì người đọc phải chịu khó ‘Copy+Paste’ (Sao y+Găn) lại vô khung ‘browser’ của mình!).

 

Huỳnh Tâm

http://huynh-tam.blogspot.ca

*****

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 1)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/10/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 2)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 3)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_12.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 4)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_15.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 5)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_20.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 6)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_23.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 7)

http://danlambaovn.blogspot.fr/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_25.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 8)

http://danlambaovn.blogspot.fr/2014/11/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_25.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 9)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/12/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 10)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/12/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_12.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 11)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2014/12/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_18.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 12)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2015/01/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990.html

Tiên trình đàm phán bí mật Thành Đô (Kỳ 13)

http://danlambaovn.blogspot.ca/2015/01/tien-trinh-am-phan-bi-mat-thanh-o-1990_25.html#more

Loạt bài trên vẫn còn đang tiêp diễn.                        

Huỳnh Tâm

danlambaovn.blogspot.ca

2/

Ngoài ra, thì cũng đang có khá nhiêu tài liệu cho thây tham vọng vô bờ bên của bọn Trung Cộng (mà đám VC bán nước vẫn đang tự ‘bịt măt’, chỉ vì cứ lo bảo vệ cái miêng ‘đỉnh chung’, mà chúng ngu si nghỉ là có thể kéo dài mãi mãi!).

Chẳng hạn như ngay tài liệu của  tay TƯỚNG VC NGUYỄN TRỌNG VĨNH VẠCH MẶT CŨNG MỘT TAY TƯỚNG VC KHÁC LÀ NGUYỄN CHÍ VỊNH BÁN ĐỨNG GIANG SƠN CHO TÀU CỘNG (Ây cũng lạ, VC gộc mà cũng biêt thức tỉnh ta?) tại

https://www.youtube.com/watch?v=WRQXbP08nfk

3/

Dưới đây là bài bình luận của Ian Bremmer, Chủ Tịch của Eurasia Group, một nhóm chuyên gia quôc tê ước lượng vê các hiểm nguy hiện tại trong những liên hệ trên toàn thê giới, bình luận gia vê mục thời sự thê giới đang cộng tác không toàn thời gian với báo Time, vào ngày 22 tháng giêng năm 2015.

http://time.com/3678081/chinas-bad-crowd/

China’s Bad Crowd

 

Đám Tà Lục Của Tàu Cộng

 

Băc Kinh quả có đẩy mạnh được các môi liên lạc vê giao thương,

nhưng vẫn không thể tạo được những đông minh khả tín.

 

Trong khi Trung Quôc tiêp tục tăng trưởng, Băc Kinh sẽ cũng phải cân những đông minh đáng giá mà thôi. Nhưng đây quả là một vân đê, bởi vì họ không hê có được bât kỳ đông minh nào cả. Đúng, quả thật  là Trung Quôc đã trở thành quôc gia đang có giao thương vào hàng chính yêu với hơn cả 100 quôc gia trên thê giới. Nhưng khi đê cập đên tiêu chuẩn thê nào là mới có được ảnh hưởng quyêt định vê chính sách đôi ngoại của một cường quôc thì quả đang có một sự khác biệt to lớn giữa những ai mới là bạn và ai mới là đông nghiệp vê kinh doanh của ai đó mà thôi.

Đang có bao nhiêu là chính phủ, mà ít ra, cũng chia xẻ phân nào cùng ý thức hệ với Trung Quôc? Nêu có chăng thì chúng chỉ toàn là đám quôc gia vô lại như là Băc Triêu Tiên, Venezuela, Sudan và Zimbabwe  mà đang đứng đâu cái danh sách này. Quả không thể nào sẽ là một đội ngũ có tính cách quyêt định và ảnh hưởng trên chính trường quôc tê được. Và rôi, thì sẽ cũng không thể có được điêu gì khá hơn được nữa, khi mà Trung Quôc lại cứ can thiệp và lũng đoạn tại các nước đây rôi răm này.

Vậy thì Nga-sô thì sao? Moscow có thể cung câp cho Băc Kinh những nguôn năng lượng trong trường kỳ và giúp Trung Quôc kêm chê được Mỹ ở châu Á. Nhưng Châu Âu, Mỹ và Nhật Bản mới sẽ vẫn là các nước giao thương lớn nhât với Trung Quôc trong một tương lai gân đây. Nga thì không đáng kể đên, và chính điêu này đã khiên Trung Quôc từng không sẵn sàng tham gia cùng Vladimir Putin trong những nỗ lực phá đám phương Tây. Hơn nữa, Trung Quôc và Nga sô cũng vẫn thường xuyên tranh dành ảnh hưởng tại các nước Trung Á năm giữa họ.

Và cũng đang có quá ư là điêu để mà Băc kinh phải bận tâm.

  1. Venezuela là trường hợp tiêu biểu của một cái thùng rỗng không đáy

Vào đâu tháng Giêng, Trung Quôc đã đông ý để đâu tư 20 tỷ Mỹ kim hâu hỗ trợ chính phủ Venezuela.  Nhưng quả thật là Băc Kinh chỉ đang đem muôi bỏ biển mà thôi. Mức độ ủng hộ Tổng thông Nicolás Maduro đã xụp đổ nát  tan và xuông tới mức tận cùng, chỉ còn là 22% thôi. Kinh tê quôc gia thì đang tan hoang và tỷ lệ lạm phát cũng là một trong những tỷ lệ cao nhât trên toàn thê giới. Nêu giá dâu thô vẫn bị rẻ rê như hiện nay, thì Venezuela sẽ chăc chăn phải bị phá sản mà thôi.

  1. Sri Lanka thì lại đang chuyển hướng

Trung Quôc đã đặt cọc canh phé lớn vào việc liên kêt với Tổng thông Sri Lanka Mahinda Rajapaksa, với hơn cả 4 tỷ Mỹ kim tiên đâu tư. Vào năm 2014, lân đâu tiên, tàu ngâm Trung Quôc đã tới được để neo bên tại Sri Lanka – ngay tại một hải cảng cũng thuộc quyên sở hữu của Trung Quôc – và nhân đó, cũng đã gây ra lục đục ngoại giao giữa Trung Quôc với đôi thủ Ân Độ. Nhưng trong một cuộc bâu cử mới đây thôi, cựu Bộ trưởng Bộ Y tế Maithripala Sirisena đã vận động mạnh mẽ theo tôn chỉ là cân phải chông lại các chính sách thân Băc Kinh của Rajapaksa, và rôt cuộc đã chiên thăng, khiên  Trung Quôc mât đi một đông minh rât ư là đáng tin cậy từ lâu nay.

  1. Băc Hàn thì đang đói kém

Hiện thì quả không có được một quôc gia nào khác mà lại chêt sông và lệ thuộc kinh tê vào Trung Quôc hơn được cả, vì Băc Hàn đang được cung câp tới gân cả 90% năng lượng, cũng như hâu hêt thực phẩm của họ từ Trung Quôc. Ngay trong năm 2013, Trung Quôc cũng đã chiêm đên gân 80% của toàn trị giá giao thương quôc tê là 8 tỷ 6 Mỹ kim của Băc Triêu Tiên. Vậy thì Trung Quôc đã nhận lại được gì? Tương đôi thì chỉ là một tình trạng hòa bình tạm thời. Nhưng rôi sẽ cho đên ngày nào đây?

  1. Sudan thì đúng là ‘bù lủng’

Trung Quôc đã đâu tư rât ư là nhiêu vào Sudan trong những thập niên gân đây, và đã chi tiêu cả hàng tỷ Mỹ kim để có thể đưa cho được loại dâu thô, băng các ông dẫn từ các vùng miên Nam đên các hải cảng phía Băc, hâu chuyển vê cho Trung Quôc. Sau đó, một cuộc nội chiên đã đe dọa chương trình đâu tư của Trung Quôc, và vào năm 2011 thì Sudan lại bị chia ra làm thành hai quôc gia. Nay thì Băc Kinh lại phải đôi phó với những xung đột trong vùng nội địa với nhiêu dâu mỏ nhưng không có ngỏ để thông thương ra biển phía dưới của Nam Sudan, nơi mà một tình trạng tăng gia đây bạo lực đã giêt chêt hơn 10.000 người và khiên hơn 1 triệu người phải đành phải lìa bỏ nơi chôn nhau căt rún. Một đội tiên phong để gìn giữ hòa bình của Trung Quôc cũng đã đên đó vào đâu tháng Giêng, và khoảng 700 bộ đội Trung Quôc thì dự trù cũng sẽ đên vào tháng tư này.

  1. Cu-ba và Miên-điện thì lại đang đi tìm đông minh khác thôi

Một sô chê độ mà đã từng cương quyêt tự cô lập nhât trên thê giới, thì hiện lại đang tự mở cữa ra và đang cô thoát bỏ tình trạng từ lâu nay họ đã từng phải quá bị lệ thuộc vào Băc Kinh. Trung Quôc đang là quôc gia giao thương lớn nhât của Cuba mà cũng là tay chủ nợ lớn nhât của họ, nhưng nêu  họ thiêt lập được những môi quan hệ bình thường với Mỹ thì rôi một hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt giữa Havana và Washington sẽ phải xẩy ra mà thôi. Trung Quôc thì vẫn đang là quôc gia giao thương lớn nhât của Miên Điện và cũng là quôc gia chính đang cung câp mọi loại vũ khí cho họ. Nhưng kể từ khi nước này đưa ra những cải cách dân chủ vào năm 2011 thì những quôc gia chủ trương dân chủ như Nhật Bản và Singapore cũng đã dành xong được những vị trí vững chăc nhờ đã đâu tư tại đó từ lâu mât rôi.

4/

Cũng như dưới đây là một tài liệu cân xem để ý thức được ĐẠI VÂN NẠN QUÔC GIA hiện nay:

ĐÃ ĐÊN LÚC GIẢI MẬT HỘI NGHỊ THÀNH ĐÔ

http://www.youtube.com/watch?v=26hanfIW4Xk&feature=em-share_video_user

5/

Lượm trên Liên Mạng, có thể có những đoạn THIÊU có thê gây hiểu lâm: cân đọc với sự MINH MẨN BẢN THÂN!

https://www.facebook.com/ttim.ttim.52/posts/1500628506817793:0

TTim TTím

June 30, 2014 ·

6/

http://www.datviet2.com/threads/239471-L%E1%BB%9Di-th%C3%BA-t%E1%BB%99ii-kinh-ho%C3%A0ng-c%E1%BB%A7a-%C4%90%E1%BA%A3ng-C%E1%BB%99ng-S%E1%BA%A3n-Vi%E1%BB%87t-Nam/page8

Giám Đôc Trung Quôc Sự Vụ của Viện Pháp-Á tiêt lộ động trời: Hô Chí Minh và Ðảng CSVN đã bán nước Việt cho Trung Quôc như thê nào?

LGT.- Tác giả Yên Tử Cư Sĩ Trân Đại Sỹ hiện là Bác Sĩ Giám Đôc Trung Quôc Sự Vụ tại Viện Pháp-Á (IFA), Thành Viên trong Y Sĩ Đoàn Pháp Quôc. Ông là người câm bút nổi tiêng trước và sau năm 1975, đã ân hành được hơn 100 ngàn trang sách vê lịch sử và y học. Sự kiện Đảng CSVN đã hiên đât dâng biển cho Trung Quôc ra sao? Bí mật của vụ này đã được Bác Sĩ Trân Ðại Sỹ trình bày trong Bản Ðiêu Trân trước cơ quan IFA và được Saigon HD Radio trích đoạn các phân quan trọng sau đây:

Bác sĩ/Tác giả Trân Đại Sỹ hội ngộ cùng 3 cựu Sĩ Quan Võ Bị Dalat tại Dallas (Texas) ngày 26 tháng 5 năm 2012. Hình từ trái qua phải: Thi văn sĩ Quôc Nam (Khóa 22 VB), BS Trân Đại Sỹ, cựu Trung Tá Nguyễn Quang Vinh (Khoá 14 VB), và cựu Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu Khu Trưởng Bình-Tuy Nguyễn Ngọc Ánh (Khóa 16 VB).

 

Bản điêu trân nêu lên nhiêu chi tiêt đau lòng. Theo BS Trân Ðại Sỹ, “Vụ căt đât ký ngày 30-12-1999 thì tôi được biêt tin chi tiêt do hai ký giả Trung-quôc là bạn với tôi thông báo vào ngày 9-1-2000 nghĩa là 10 ngày sau, hai anh thuật, theo tinh thân bản hiệp định thì: Việt-Nam nhường cho Trung-quôc dọc theo biên giới 789 cây sô vuông (chứ không phải 720 như tin lộ ra trong nước) thuộc hai tỉnh Cao-băng, Lạng-sơn”.

Trong khi đó, Bộ Giao Thông CSVN lặng lẽ sơn lại các cọc cây sô và Bộ Ngoại Giao CSVN cũng lặng lẽ lên trang web sửa thành câu văn mới: “lãnh thổ Việt-Nam khởi từ cây sô không ở phía Băc”.

Lý do, theo BS Sỹ, vì “Cái cây sô không đó là cây số 5 cũ đâỵ.

Cột cây sô Zéro bây giờ ở phía Nam cột Zéro cũ 5 cây số. Từ cây sô Zéro đên cây sô 5 nay thuộc Trung-quôc”.

Các phân quan trọng trong bản văn ghi như sau:

Bí ẩn vê việc đảng CSVN, Lãnh đạo nhà nước căt lãnh thổ, lãnh hải cho Trung-quôc

Bản điêu trân của Yên-tử cư-sĩ Trân Ðại Sỹ

BS Trân Ðại-Sỹ, 5, place Félix Éboué 75012 PARIS, FRANCE.

LGT: Trong mây tháng gân đây, nội địa Việt-Nam cũng như hải ngoại đêu rúng động vì tin nhà nước hay nói đúng hơn là đảng Cộng-sản Việt-Nam đã nhượng lãnh thổ, lãnh hải cho Trung-quôc. Ðau đớn nhât là địa danh lịch sử Nam-quan đi vào tâm tư là niêm tự hào của tộc Việt nay đã ở trong lãnh thổ Trung-quôc.

Ngay cả hang Pak-bo là thánh địa của đảng Cộng-sản, trước kia ở cách biên giới Hoa-Việt trên 50 km, nay đứng ở đây gân như nhìn vào lãnh thổ Trung-quôc. Trong suôt 25 năm qua, Bác-sĩ Trân Ðại-Sỹ vì ký khê ước làm việc với Liên-hiệp các viện bào chê châu Âu (CEP) và Ủy-ban trao đổi y học Pháp-hoa (CMFC), trong đó có điêu căn bản là “không được viêt, được thuật những gì với báo chí vê Trung-quôc, Việt-Nam hiện tại; không được tham gia các đoàn thể chính trị chông đôi Trung-quôc, Việt-Nam” nên không bao giờ ông tiêt lộ bât cứ điêu gì măt thây tai nghe trong những lân công tác tại Trung-quôc hay Việt-Nam. Tuy nhiên, ông đã được một cơ quan (chúng tôi giâu tên) triệu hôi để điêu trân vê vụ này. Theo luật lệ hiện hành mà Bác-sĩ Trân phải tuân theo, rât mong các vị đứng đ6u CEP-CMFC thông cảm với chúng tôị (IFA).

Kính thưa Ngài … Kính thưa Quý Ngài, Kính thưa ông Giám-đôc… Kính thưa Quý-liệt-vị,

Thực là hân hạnh, khi mới ngày 17-3 vừa qua, chúng tôi được cử đên đây để trình bây những vụ việc đang diễn ra tại vùng Á-châu Thái-bình dương. Hôm nay, chúng tôi lại được gửi tới trình bây vê diễn biên trong vụ việc chính phủ Cộng-hòa Xã-hội Chủ-nghĩa Việt-Nam (CHXHCNVN) căt nhượng lãnh thổ, lãnh hải cho Trung-hoa Nhân-dân Cộng-hòa quôc (THNDCHQ), gọi tăt là Trung-quôc. Ðây là một việc cực kỳ tê nhị, cực kỳ khó khăn cho tôi, làm thê nào giữ được tính chât vô tư vì:

 Thứ nhât, tôi gôc là người Việt, hơn nữa thuộc giòng dõi một vị Vương đứng hàng đâu trong lịch sử Việt, vì ngài thăng Mông-cổ liên tiêp trong ba lân vào thê kỷ thứ 13 mà nay tôi phải nói vê những người đem lãnh thổ Việt nhượng cho Trung-quôc, khó mà diễn tả lời lẽ vô tư cho được.

– Thứ nhì, ngoài chức vụ giáo-sư Y-khoa ra, tôi là một tiểu thuyêt gia, đã viêt trên mười bôn nghìn trang, thuật huân công của các anh hùng tộc Việt trong việc dựng nước, giữ nước mà suôt trong năm nghìn năm lịch sử, chỉ duy năm 1540, giặc Mạc Dăng-Dung căt đât dâng cho triêu Minh của Trung-quôc bị tộc Việt đời đời nguyên rủa. Vậy mà nay phải chứng kiên tận măt lãnh thổ Việt bị căt cho Trung-quôc.

 Thứ ba, các sinh viên Việt-Nam muôn du học Pháp thường bị vài tổ chức đòi phí khoản 20 nghìn USD mỗi đâu người. Một vị Ðại-sứ của Việt-Nam tại châu Âu mời tôi vê nước (tât cả chi phí do tiên của IFA) để giúp sinh viên Việt-Nam du học Pháp. Với sự hướng dẫn của tôi, từ nay sinh viên muôn du học Pháp, họ đã biêt rât rõ những gì phải làm, những gì phải chứng minh. Họ không phải tôn một đông nào cả nhưng khi trở vê Pháp, lúc lên phi cơ tại phi trường Tân-sơn-nhât, tôi bị ba sĩ quan cao câp của Công-an chờ sẵn, hạch sách, khám xét trong khoảng 98 phút băng những câu hỏi có tính cách nhục mạ, ngớ ngẩn, lời lẽ cục súc. Tôi cho đây là một hình thức khủng bô. Thưa Quý-vị, hôm đó tôi chỉ cười nhạt, khinh rẻ vì tôi biêt rât rõ kiên thức, mục đích của họ trong khi họ không đủ khả năng bịa ra bât cứ tội gì để kêt tội tôi. Hơn nữa, tôi giữ trong tay một ủy nhiệm thư, theo Công-pháp Quôc-tế, họ không thể công khai vị phạm.(1)

Ghi chú (1)

Trong lân vê Việt-Nam này, chúng tôi thuê xe đi Lạng-sơn. Khi tới trạm biên giới mới, chúng tôi xin sang lãnh thổ Trung-quôc mới (Nam-quan cũ) thì bị Công-an Việt-Nam từ chôị. Chúng tôi đặt vân đê: Chúng tôi mang thông hành Liên Âu, có visa hợp pháp vào Việt-Nam, thì chúng tôi có quyên ra khỏi Việt-Nam chử Công-an cửa khẩu trả lời răng: Ông có visa ra vào cửa khẩu Tân-sơn-nhât, Nội-bài, chứ không có quyên rời Việt-Nam băng cửa Hữu-nghi. Chúng tôi xin chụp hình cửa khẩu mơí, thì họ không chọ. Chúng tôi đành trở vê, rời Tân-sơn-nhât, rôi đi Quảng-châu, từ Quảng-châu đi Nam-ninh. Từ Nam-ninh thuê xe tới Băng-tường là đât Trung-quôc đôi diện với Nam-quan. Rôi vào Nam-quan cũ – Ðứng trước vùng đât thiêng của tổ tiên, nay vĩnh viễn trở thành đât của người, tự nhiên tôi bật lên tiêng khóc như trẻ con. Viên sĩ quan Công-an Trung-quôc tưởng tôi là người Hoa, anh ta hỏi:

– Tiên sinh có thân nhân tử trận trong dịp mình dạy bọn Nam-man bài học à?

Tôi lăc đâu, khóc tiêp, anh an ủi:

– Thôi, người thân của Tiên-sinh đã hy sinh dưới cờ thực nhưng nay bọn Nam-man đã dâng đât này tạ tội rôị, Tiên sinh chẳng nên thương tâm nhiêụ.

Tôi kiêm tảng đá ngôi ôm đâu khóc. Anh Công-an bỏ mặc tôị. Khóc chán, tôi trở sang Băng-tường, kiêm một cơ sở mai táng (xây mộ, làm mộ chí). Tôi mượn họ khăc trên một miêng đá bóng nhân tạo (granite) bài thơ băng chữ Hán như sau:

1.Thử địa cựu Nam-quan,

2.Biên địa ngã cô hương.

3.Kim thuộc Trung-quôc thổ,

4.Khâp, khôc, ký đoạn trường.

5.Lê Hoàn bại Quang-Nghĩa,

6.Thường Kiệt truy Băc phương,

7.Hưng Ðạo đại sát Ðát,

8.Lê Lợi trảm Vương Thông.

9.Nam xâm, Càn-Long nhục,

10.Gươm hông Băc-bình vương.

11.Ngũ thiên niên dĩ tải,

12.Hoa, Việt lập dịch trường.

13.Mao, Hô tình hữu nghị,

14.Nam, Băc thân xỉ thương,

15.Huyêt lệ vạn dân côt,

16.Hông-kỳ thích ô hoang.

Ðại-Việt vong quôc nhân Trân Ðại-Sỹ-Khóc đê lục nhật, cửu nguyệt, niên đại 2001.

Tôi đem tảng đá này, găn vào một vách núi ngay cạnh đường, trên độ cao khoảng 2-3m. Công-an, cán bộ Trung-quôc xúm lại xem nhưng họ chỉ hiểu lơ mơ ý trong thơ mà thôị – Xin tạm dịch:

1.(Ðât này xưa gọi Nam-quan,)

2.(Vôn là biên địa cô hương của mình.)

3.(Hiện nay là đât Trung-nguyên,)

  1. (Khóc chảy máu măt, đoạn trường ai hay)

5.(Vua Lê thăng Tông chỗ này,)

6.(Thường Kiệt rượt Tiêt cả ngày lẫn đêm,)

7.(Thánh Trân sát Ðát liên miên,)

8.(Lê Lợi giêt bọn Thành-sơn bên đôi,)

9.(Càn-Long chinh tiễu than ôi,)

10.(Quang-Trung truy sát muôn đời khó quên.)

11.(Năm nghìn năm cũ qua rôi,)

12.(Chợ biên giới lập, đời đời Việt-Hoạ)

13.(Ông Hô kêt bạn ông Mao,)

14.(Sao răng lại căn, máu trào môi sưng.)

  1. (Vạn dân xương trăng đây đông,)
  2. (Ðể lại trên lá cờ Hông vêt nhơ)

(Người nước Ðại-Việt vong quôc tên Trân Ðại-Sỹ, khóc đê thơ

ngày 6 tháng 9 năm 2001)

Câu 5,. Vua Tông Triệu Quang-Nghĩa sai Hâu Nhân Bảo, Tôn Toàn Hưng sang đanh VN, bị vua Lê (Hoàn) đánh bạị

Câu 6, Năm 1076, vua Tông Thân-Tông sai bọn Quách Quỳ, Triệu Tiêt mang quân sang đánh Ðại-Việt, bị Thái-úy Lý Thường Kiệt đánh đuổị

Câu 8, Tước của Vương Thông là Thánh-sơn hâụ.

Câu 10, Vua Quang-Trung còn có tước phong là Băc-bình vương.

Câu 14, Hôi 1947-1969 Chủ-tịch Trung-quôc là Mao Trạch Ðông, Chủ-tịch Việt-Nam là Hô Chí Minh kêt thân với nhaụ Việt-Hoa ví như răng với môị. Vì sợ môi hở răng lạnh nên ông Mao phải giúp ông Hô- Năm 1979, Ðặng Tiểu Bình đem quân tàn phá các tỉnh biên giới phía Băc Việt-Nam, nên người ta đổi câu trên thành: Răng căn môi máu chảy ròng ròng.

– Tháng 9 vừa qua, Ðảng Cộng-sản Việt-Nam liệt tôi vào danh sách 80 người phản động nhât vì năm 1997 , tôi đã viêt một bài tiêt lộ những chi tiêt tuyệt mật vê cuộc viêng thăm Trung-quôc của Tổng Bí-thư Ðỗ Mười, Thủ-tướng Võ Văn-Kiệt, nhât là cuộc họp mật của hai nhân vật này với Chủ-tịch Trung-quôc Giang Trạch Dân. Tôi viêt dưới hình thức hài hước cho tờ báo Văn-nghệ Tiên-phong ở Virginia, USA , số Xuân 1998. Nội dung của bài đó là một phân bài thuyêt trình của tôi với Quý-vị cuôi năm 1997. Như Quý-vị biêt vê Cộng-sản, khi họ kêt tội ai phản động có nghĩa là toàn đảng phải dùng hêt khả năng tiêu trừ người âỵ (2).

Ghi chú (2)

Tôi không tin chỉ với bài này mà họ kêt tội tôi nặng như vậy. Tôi biêt rât rõ ai chủ trương, ai kêt tội tôi nhưng tôi chưa muôn nói ra.

Trong bài viêt trên, tôi đã tiêt lộ những điêu tuyệt mật vê cuộc hội đàm khiên họ sợ hãi mà thôi.

Ðiêu tuyệt mật đó là vụ: ông Lê Ðức-Anh bị Trung-quôc đánh thuôc độc, bị bán thân bât toại rôi cũng do Trung-quôc trị cho. Nay tôi tiêt lộ thêm những vụ đâu độc cùng một phương pháp:

– Cậu-Chó vì dính dáng đên vụ Trương Như Tảng, định dâng Việt-Nam cho Trung-quôc không thành rôi cũng được bán thân bât toại để bảo mật

– Trong kỳ đại hội Đảng 8, giữa đại hội, ông Lê Mai, Bộ-trưởng Ngoại-giao, ông Ðào Duy-Tùng ứng viên Tổng Bí-thư đảng Cộng-sản cũng bị hạ độc băng cùng một phương thức nhưng tôi không biêt ai đã làm công việc đó.

– Gân đây nhât một Bác-sĩ Việt-Nam từng dính dáng với phong trào Trương Như Tảng. Sau đó, đã tỵ nạn lân thứ nhì sang Canada, năm trước đây, nghe tin Bác-sĩ Dương Quỳnh-Hoa từ Việt-Nam qua Pháp, ông lén từ Canada sang Paris gặp bà mưu kiêm ít xôi thịt từ Trung-quôc. Khi trở về Canada, ông cũng bị đột quỵ và tiêu dao miên Cực-lạc.

Kính thưa Quý-vị:

Tuy tôi đã tuyên thệ tại đây hôi tháng ba vừa qua nhưng hôm nay tôi xin tuyên thệ một lân nữa:

“Tôi xin tuyên thệ với tât cả danh dự của tôi răng: Tôi không thù, không ghét những người tại Việt-Nam, họ đã nộp lãnh hải, lãnh thổ cho Trung-quôc. Tôi cũng không vì lòng yêu nước Việt mà oán ghét họ. Tôi không hận những người Việt chủ trương khủng bô tôi khi họ mời tôi vê Việt-Nam giúp đỡ họ. Những lời tôi trình bày hôm nay hoàn toàn vô tư”.

Kính thưa Quý-vị,

Tôi vừa lướt qua vài nét đơn sơ vê biên giới Hoa-Việt, vê ngoại giao Hoa-Việt trong thời gian 989 năm. Bây giờ tôi xin đi thẳng vào đâu đê hôm nay vê việc:

– Ðảng Lao-động Việt-Nam lãnh đạo nhà nước Việt-Nam Dân-Chủ Cộng-hòa (VNDCCH, 1945-1975).

– Ðảng Cộng-sản Việt-Nam lãnh đạo nhà nước Cộng-hòa Xã-hội Chủ-nghĩa Việt-Nam (CHXHCNVN, 1975-2001) nhượng lãnh thổ, lãnh hải cho Trung-hoa Nhân-dân Cộng-hòa quôc gọi tăt là Trung-quôc.

  1. Vụ Việt-Nam dân chủ Cộng-hòa nhượng lãnh hải cho Trung-quôc.

3.1. Kêt quả của văn kiện 14-9-1958.

Ngày 4-9-1958, chính phủ Trung-quôc tuyên cáo vê lãnh hải 12 hải lý kể từ đât liên của họ, có đính kèm bản đô rât rõ ràng. Bản tuyên cáo này chỉ có hai nước công nhận đó là VNDCCH và Băc Cao (Cộng-hòa Nhân-dân Triêu-tiên). Việc VNDCCH công nhận như sau: Ngay khi nhận được bản tuyên cáo do sứ quán Trung-quôc tại Hà-nội trao, Chủ-tịch Hô Chí Minh triệu tập Bộ Chính-trị đảng Lao-động Việt-Nam (tức đảng Cộng-sản Việt-Nam ẩn danh). Trong buổi họp này, toàn thể các thành viên nhât trí châp nhận bản tuyên bô của Trung-quôc. Ngày 14-9-1958, Thủ-tướng Phạm Văn-Ðông tuân lệnh Chủ-tịch Hô Chí-Minh, gửi văn thư cho Tổng-lý Quôc-vụ viện Trung-quôc (Thủ-tướng) là Chu Ân-Lai, trong đó có đoạn (Văn thư đính kèm 1): những nước liên hệ tới bản tuyên bô là :

– Trung-hoa Dân-quôc (Ðài-loan), – Nhật-bản, – Hoa-kỳ (hạm đội 7)), – Phi-luật-tân, – Mã-lai, – Brunei, – Indonésia, – VNDCCH và Việt-Nam Cộng-hòa (VNCH).

Thê nhưng từ hôi đó đên nay, các nhà nghiên cứu Âu-Mỹ cho đên các nước Á-châu Thái-bình-dương (ACTBD) không hê để ý đên văn thư trên.

Vì sao?

Bản tuyên bô chỉ đọc trên hệ thông truyên thanh của Trung-quôc rôi cũng được các báo Trung-quôc đăng lại mà không có bản đô đính kèm. Cả thê giời cứ nhìn trên bản đô Trung-quôc cũng như vùng Nam-hải phân định lãnh hải từ 1887 mà cho răng: theo Quôc-tế công pháp thì lãnh hải hâu hêt các nước đêu gôm 12 hải lý, kể từ thêm lục địa. Vụ Trung-quôc tuyên bô lãnh hải 12 hải lý của họ là một sự bình thường. Cái tưởng lâm tai hại đó cho đên nay (11-2001), những người chông đôi vụ nhường đât cho Trung-quôc ở trong nội địa Việt-Nam cũng như hải ngoại chỉ kêt tội vu vơ, không rõ ràng, không chứng cớ vì nguyên do không bản đô nàỵ.

Do kêt quả không có bản đô đính kèm của Trung-quôc tuyên bô lãnh hải của họ (gân như trọn vẹn vùng biển Nam-hải, đính kèm), Hoa-kỳ cũng như thê giới không biêt (hay không công nhận) nên suôt thời gian 1958-2001:

– Hạm đội 7 của Hoa-kỳ tuân hành trong vùng lãnh hải tuyên bô này, đây đe dọa Trung-quôc mà Trung-quôc vẫn ngậm bô hòn.

– Chiên hạm của Pháp, Ðức, Ý cũng như một sô nước Úc, Âu trong thời gian 1975-1980 vẫn tuân hành, hộ tông những con tâu vớt người Việt trôn chạy trong vùng mà Trung-quôc đành im lặng.

Hôm nay tôi cân phải trình bày trước các vị và làm sáng tỏ nội vụ.

Kính thưa Quý-vị,

3.2. những bí ẩn.

Cái bí ẩn đó không có gì lạ cả, rât rõ ràng, rât chi tiêt.

– Vê phía các nhà nghiên-cứu Âu-Mỹ, ACTBD không có bản đô đính kèm bản tuyên bô ngày 4-9-1958 của Trung-quôc, họ cứ nhìn vào bản đô đã phân định từ 1887 giữa Pháp và triêu Thanh. Họ cũng cứ nhìn bản đô của các nước vùng Nam-hải của Trung-quôc, của Trung-hoa Dân-quôc cũ rôi cho răng lãnh hải 12 hải lý thì chẳng có gì là lạ cả. Nhưng nêu họ có bản đô vê lãnh thổ đính kèm bản tuyên bô thì họ sẽ toát mô hôi ra vì bản đô này bao gôm toàn bộ các đảo trong vịnh Băc-Việt, toàn bộ các đảo ở biển Nam-hải như Tây-sa (Hoàng-sa) và Nam-sa (Trường-sa).

Như vậy nêu tính lãnh hải 12 hải lý, tính từ các đảo này thì:

– lãnh hải Trung-quôc ở biển Nam-hải, phía Tây sẽ sát tới bờ biển suôt miên Trung, Băc Việt-Nam.

– Phía Ðông sát tới lục địa Phi-luật-tân, Brunei

– Phía Nam sát tới Indonésia, Mã-lai

Trở lại với Chủ-tịch Hô Chí-Minh, bộ Chính-trị đảng Lao-động (Cộng-sản) Việt-Nam và chính phủ VNDCCH hôi 1958, khi các vị ây có bản tuyên bô lãnh hải của Trung-quôc thị cũng có bản đô chi tiêt nhưng các vị ây gửi thư châp nhận bản tuyên bô đó thì có nghĩa răng:

Họ đông ý nhường cho Trung-quôc toàn bộ:

– Các đảo của Việt-Nam trên biển Nam-hải.

– Toàn bộ lãnh hải Việt-Nam cách các đảo đó 12 hải lý nghĩa là toàn bộ biển Nam-hảị

Kính thưa Quý-vị,

3.3 – Bí ẩn vụ Trung-quôc chiêm Hoàng-sa (Tây-sa) .

Từ trước đên giờ, có nhiêu vị hiện diện hôm nay từng đặt câu hỏi với tôi răng:

– Tại sao năm 1973, thình lình Trung-quôc đem quân đánh quân đảo Hoàng-sa (Tây-sa) từ VNCH? Trận chiên diễn ra ngăn ngủi, phía Trung-quôc bị thiệt hại gâp ba VNCH (vê nhân mạng, vê chiên hạm, tài liệu này tôi có từ phía Trung-quôc). Nhưng VNCH vì quân ít, vũ khí chỉ có đại bác, chiên hạm nhỏ trong khi Trung-quôc có hỏa tiễn địa địa, chiên hạm lớn đông gâp 3 lân VNCH. VNCH lại đang có nội chiên, phải đương đâu với quân đội VNDCCH, vì vậy VNCH phải bỏ kê hoạch tái chiêm Hoàng-sa- Bây giờ Hoa-kỳ với VNCH có hiệp ước hỗ tương an ninh, Hoa-kỳ đang tham chiên tại Việt-Nam, hạm đội 7 hùng hậu đang tuân hành gân vùng giao chiên. Tại sao Hoa-kỳ không can thiệp, không lên tiêng bênh vực VNCH?

Nay tôi xin thưa:

Vì:

Trong-cuộc mật đàm giữa Hoa-kỳ (Kissinger) và Trung-quôc (Mao TrạchÐông), phía Trung-quôc đã trao cho ông Kissinger bản tuyên bô lãnh hải 4-9-1958 cùng bản đô, Ông Kissinger đã công nhận bản tuyên bô đó. Cho nên ông Kissinger vừa rời Trung-quôc thì Trung-quôc đem hạm đội xuông chiêm Hoàng-sa.

Vì:

Văn thư của ông Phạm Văn Ðông công nhận quân đảo này là của Trung-quôcTrung-quôc chiêm Hoàng-sa chỉ là việc chiêm lại lãnh thổ được hiên dâng, đã 16 năm bị VNCH xâm lăng.

– cũng có vị hỏi tôi răng: Tại quân đảo Trường-sa (Nam-sa) hiện có quân của Trung-hoa Dân-quôc (Ðài-loan), Phi-luật-tân, Mã-lai, Việt-Nam. Thê sao hải quân Trung-quôc luôn khai hỏa vào hải quân Việt-Nam. Quan trọng nhât là trận chiên tháng 3 năm 1988, Việt-Nam chỉ phản đôi lây lệ.

Nay tôi xin thưa:

Do văn thư của ông Phạm Văn Ðông công nhận quân đảo này là của Trung-quôc. Lập luận phía Trung-quôc là: Thủ-tướng Phạm Văn Ðông đã công nhận vùng này là lãnh hải Trung-quôc, tại sao quân đội Việt-Nam còn hiện diện tại đây? Như thê là Việt-Nam xâm phạm lãnh thổ Trung-quôc, Quân đội Trung-quôc phải đánh đuổi quân xâm lăng, bảo vệ đât nước là lẽ thường. Quân đội Ðài-loan đóng tại đây mà Trung-quôc không tân công vì quân Ðài-loan thì cũng là quân đội Trung-quôc đóng trên lãnh thổ Trung-quôc. Còn Phi, Mã-lai với Trung-quôc đang tranh châp trên quân đảo này chưa ngã ngũ thì quân đội của họ hiện diện là lẽ thường. Trung-quôc không thể tân công họ vì như vậy là Trung-quôc ỷ lớn hiêp nhỏ.

Ðôi với vụ việc tranh châp Trung-quôc, Việt-Nam trên đảo Trường-sa (Nam-sa) đã giải quyêt băng văn thư của Việt-Nam ngày 14-9-1958. Chính vì lý do này mà Trung-quôc chỉ châp nhận đàm phán vê vùng đảo với từng nước mà không chịu đàm phán chung với tât cả các bên liên hệ, có nghĩa là họ gạt Việt-Nam ra ngoài vì Việt-Nam đã công nhận các đảo này là của Trung-quôc.

3.4 – Vê hoàn cảnh đảng Cộng-sản Việt-Nam năm 1958 và chính phủ VNDCCH.

Tât cả những vị trong bộ Chính-trị đảng Cộng-sản, trong Chính-phủ đêu biêt răng:

– Kể từ năm 1540, sau khi dâng đât cho Trung-quôc, giặc Mạc Ðăng Ðung bị lịch sử Việt-Nam kêt tội, bị toàn dân nguyên rủa, đên bây giờ trải 418 năm, chính họ cũng nguyên rủa bọn Mạc.

– Giữa VNDCCH và Việt-Nam Cộng-hòa (VNCH), cả hai bên đêu đang lo củng cô xây dựng lại vùng đât của mình sau chiên tranh (1945-1954). Cả hai bên cùng chưa chính thức gây hân với nhau, VNDCCH không có ngoại thù.

– Trung-quôc không có chiên tranh với VNCDCH, không có áp lực ngoại xâm.

– Năm 1958 là lúc thịnh thời nhât của Chủ-tịch Hô Chí Minh, của Ðại-tướng Võ Nguyên Giáp. Thời kỳ này, miên Băc Việt Nam vừa trải qua cuộc Cải cách ruộng đât, 246.578 người hâu hêt là phú nông, địa chủ, trung nông, các cựu đảng viên không phải của đảng Lao động (Cộng-sản), dân chúng… bị giêt. Nghĩa là toàn miên Băc dân chúng kinh hoàng, cúi đâu răm răp tuân lệnh đảng, không còn kẻ nội thù,

– Nhât là lúc ây VNDCCH đang kéo cao cờ nghĩa đánh Pháp, chông Mỹ cứu nước. Họ kêt tội VNCH là Việt-gian, là Ngụy, họ phải hêt sức giữ gìn để khỏi mât chính nghĩa.

– Thê sao đảng Cộng-sản lại làm cái việc thân bại danh liệt, trở thành tội đô muôn năm của tộc Việt?

– Bàn vê việc ký thỏa ước với nước ngoài, việc nhận đât, nhượng đât phải thông qua Quôc-hội. Bây giờ, VNDCCH cũng có Quôc-hội nhưng Quôc-hội không được hỏi đên, không được bàn đên và nhât là không được thông tri. Quôc dân cũng thê. Tât cả thăc măc này, tôi xin để Qúy-vị suy đoán và trả lời.

3.5 – Một câu hỏi được đặt ra:

Vậy thì vì lý do gì mà đảng Cộng-sản Việt-Nam lãnh đạo Chính-phủ VNDCCH lại nhượng lãnh hải cho Trung-quôc quá dễ dàng? Cho đên nay, tôi cũng không tìm ra lý do thỏa đáng.

Tôi không tìm ra vì:

– Tât cả những vị trong bộ Chính-trị đảng Cộng-sản Việt-Nam dự buổi hội quyêt định nhượng lãnh hải đêu đã từ trân. Các vị trong nội các Phạm Văn Ðông hôi ây, không biêt nay có ai còn sông hay không? Tôi chỉ biêt chăc răng Ðại-tướng Võ Nguyên Giáp vừa là Bộ-trương bộ Quôc-phòng vừa là ủy viên Bộ Chính-trị là còn tại thế. Ðại-tướng là người có học thức cao nhât bộ Chính-trị, từng là giáo sư Sử-học. Bây giờ lại là lúc uy tín, quyên hành của Ðại-tướng lên tột đỉnh. Vụ ông Phạm Văn Ðông ký văn kiện này, Ðại-tướng phải biêt. Nay Ðại-tướng đang đi vào những ngày cuôi cùng của đời người, nêu sĩ khí, dũng khí của Ðại-tướng còn thì xin Ðại-tướng cho quôc dân biêt được không?…

– Nêu nói răng khi ký văn kiện trên là tự ý Thủ-tướng Phạm Văn Ðông thì không thể nào tin được vì chính ông Phạm Văn Ðông từng than răng: Ông là một Thủ-tướng lâu năm nhưng không có quyên hành gì, ngay cả việc muôn thay một Bộ-trưởng cũng không được. Vậy thì đời nào ông dám ký văn kiện dâng đât cho Trung-quôc!

– Ví thử ông Phạm Văn Ðông tự ý ký văn kiện trên thì năm 1977, văn kiện ây lộ ra ngoài, người Việt hải ngoại từng đem đăng báo, ông Phạm Văn Ðông hãy còn sông, sao Bộ Chính-trị, Quôc-hội và Chính-phủ không truy tô ông ra tòa vê tội phản quôc? Tội này trong hình luật Việt-Nam phải xử tử hình. Thê mà ông ây vẫn ung dung sông thêm bôn chục năm nữa, đây quyên hành?

– Liệu những tài liệu, biên bản vê buổi họp này có năm tại văn phòng Bộ Chính-trị, văn phòng bộ Ngoại-giao CHXHCNVN không? Các vị trong Bộ Chính-trị hiện thời có thể công bô cho quôc dân biêt không? Nêu quý vị im lặng thì muôn nghìn năm sau, lịch sử còn ghi: Ðảng Cộng-sản bán nước mà không câu vinh, cũng chẳng câu tài chứ không phân biệt răng Bộ Chính-trị 1958 bán nước, còn Bộ Chính-trị 2001 không hê làm việc nàỵ

Chúng tôi xin ngừng lời để Quý-vị thăc măc trước khi điêu trân sang phân thứ nhì.

Kính thưa Quý-vị,

Bây giờ tôi xin điêu trân sang phân thứ nhì, đó là:

  1. Vụ nhượng lãnh thổ mới đâỵ

Hiệp định vê biên giới trên đât liên Việt-Nam, Trung-quôc ngày 30-12-1999.

* Hiệp định phân định lãnh hải Việt-Nam, Trung-quôc

ngày 25-12-2000.

4.1 – Ai chịu trách nhiệm vê hai hiệp định.

Hai hiệp định này đêu ký trong thời gian 1999-2000.

Vào thời kỳ này tại Việt-Nam thì:

– Ông Lê Khả-Phiêu làm Tổng Bí-thư đảng Cộng-sản ViệtNam,

– Ông Trân Ðức-Lương làm Chủ-tịch nhà nước,

– Ông Nông Ðức-Mạnh làm Chủ-tịch Quôc-hội,

– Ông Phan Văn-Khải làm Thủ-tướng.

– Ông Nguyễn Mạnh Câm làm Bộ trưởng Ngoại-giaọ

Ai chịu trách nhiệm khi ký hai hiệp định trên? Cá nhân thì tôi không biêt nhưng có một điêu tập thể thì ai cũng khẳng định là Bộ Chính-trị của đảng Cộng-sản Việt-Nam. Không cân biêt người ký là Chủ-tịch Trân Ðức-Lương, Thủ-tướng Phan Văn-Khải hay Bộ-trưởng Ngoại-giao Nguyễn Mạnh-Câm. Tôi xin khẳng định: Ai ký cũng chỉ là người tuân lệnh Bộ Chính-trị đảng Cộng-sản Việt-Nam.

Nhưng người quyêt định là aỉ ?!?

Ông Phan Văn-Khải, Nguyễn Mạnh-Câm – Hai ông này không có quyên, dù có quyên, các ông ây cũng không dám quyêt định. Ông Lê Khả-Phiêu quá yêu, không thể quyêt định một mình. Ông Trân Ðức-Lương, Nông Ðức-Mạnh càng không có quyên gì. Vì vậy,tôi mới quyêt đoán răng vụ này do Bộ Chính-tri đảng Cộng-sản chủ trương. Hiện tât cả các ông trong Bộ Chính-trị thời Lê Khả-Phiêu vẫn còn sông, rât khỏe mạnh. Khi quyêt định nhượng đât, biển cho Trung-quôc các ông ây đêu biêt rât rõ răng:

– Tinh thân dân chúng bây giờ không phải như dân chúng hôi 1540. Trình độ dân chủ, phương tiện thông tin của đảng viên, của dân chúng vượt xa hôi 1958. Uy tín của Tổng Bí-thư Lê Khả-Phiêu không thể so sánh với Chủ-tịch Hô Chí-Minh năm 1958. Mỗi vị trong Bộ Chính-trị bây giờ là một mảng chứ không thể là một khôi như Bộ Chính-trị hôi 1958. Các vị trong Bộ Chính-trị thời Lê Khả-Phiêu đêu biêt trước răng: Ký hiệp ước nhượng lãnh thổ trong lúc này không thể bịt miệng, giâu giêm đảng viên cũng như dân chúng. Thê nhưng các ông ây vẫn làm! Vì vậy phải có nguyên do gì trọng đại lăm. Liệu các ông có thể công bô cho quôc dân biêt không?

– Thời gian ây (1999-2000) đảng Cộng-sản lân át Chủ-tịch Nhà-nước cũng như Thủ-tướng nhât đên nỗi Chánh-văn phòng Thủ-tướng chỉ vì nói một câu không mây lịch sự với người đàn bà có thê lực trong đảng mà bị băt giam không lý do, Thủ-tướng không thể can thiệp cho ông ta tại ngoạị.

– Quyên gân như năm trong tay ba ông Cô-vân là cựu Tổng Bí-thư Ðỗ Mười, cựu Chủ-tịch nhà nước Lê Ðức-Anh và cựu Thủ-tướng Võ Văn-Kiệt. Ba ông này như ba Thái-thượng hoàng thời Trân. Tuy mang danh Cô-vân nhưng ba ông vẫn còn uy quyên tuyệt đôi

– cũng trong thời gian ây, cả thế giới (trừ Trung-quôc) đêu có chính sách ngoại giao rât đẹp với Việt-Nam: Hoa-kỳ (Tổng-thông Bill Clinton), Liên-Âu, các nước ASEAN đang theo đuổi chính sách ngoại giao rât mêm dẻo với Việt-Nam, nhât là Tổng-thông Clinton ký săc lệnh bỏ câm vận Việt-Nam, mở cửa cho sinh viên Việt-Nam sang du học Hoa-kỳ, mở cửa cho hàng Việt-Nam được nhập vào Hoa-ky. Nói tóm lại, thời gian từ nửa năm 1999 cho đên cuôi năm 2000, Việt-Nam không bị một áp lực quôc tế nguy hiểm nào đên độ phải nhượng đât, nhượng biển cho Trung-quôc để được viện trợ vũ khí, để được che chở.

– cũng thời gian trên, Trung-quôc, Việt-Nam không có tranh châp lãnh thổ, không có đụng chạm biên giới, không có căng thẳng chính trị, không có chiên tranh. Vậy vì lý do nào mà các ông ây căt đât, căt biển cho Trung-quôc? 4.2 – Chi tiêt vụ căt đât.

Vụ căt đât ký ngày 30-12-1999 thì tôi được biêt tin chi tiêt do hai ký giả Trung-quôc là bạn với tôi thông báo vào ngày 9-1-2000 nghĩa là 10 ngày sau, hai anh thuật theo tinh thân bản hiệp định thì:

– Việt-Nam nhường cho Trung-quôc dọc theo biên giới, 789 cây sô vuông (chứ không phải 720 như tin lộ ra trong nước) thuộc hai tỉnh Cao-băng, Lạng-sơn.

– Có mây hiệp định thư (Photocol) đính kèm vê việc thi hành. Quan trọng nhât là :

– Nhượng vùng Cao-băng, sát tới hang Pak-bó, nơi Chủ-tịch Hô Chí Minh ẩn thân lãnh đạo cuộc kháng chiên. Hang này trở thánh địa của đảng Cộng-sản Việt-Nam, trước kia năm rât xa biên giới (khoảng 50 km), nay năm sát biên giới.

– Nhượng vùng đât băng phẳng thuộc tỉnh Lạng-sơn nơi có cửa ải Nam-quan.

Thưa Qúy-vị,

4.3 – Ảnh hưởng vụ căt đât.

4.3.1 – Mât biểu tượng năm nghìn năm của tộc Việt.

Khu Ải Nam-quan này là vùng đât thiêng, là Thánh địa trong mây nghìn năm của người Việt. Bât cứ người Việt nào từ 6 tuổi trở lên đêu biêt răng Ải Nam-quan là vùng đât tượng trưng biên giới phía Băc, tượng trưng cho lãnh thổ, cho tinh thân tự chủ, cho niêm tự hào của họ. Ðây là vùng đât đi sâu vào lịch-sử, văn-học và tâm tư toàn thể người Việt. Trở vê quá khứ, trong lân mạn đàm giữa Chủ-tịch Mao Trạch Ðông và Chủ-tịch Hô Chí Minh. Chủ-tịch Mao Trạch Ðông đã nói:

“Cái tên Ải Nam-quan nhăc nhở đên cuộc chiên do bọn phong kiên Hoa, Việt làm xâu tình hữu nghị nhân dân. Tôi xin đổi thành Mục Nam-quan. Mục là măt, coi như nhân dân Trung-quôc luôn hướng măt nhìn vê nhân dân Việt ở phương Nam. Ngược lại, coi như măt của nhân dân Việt luôn nhìn vê Băc với tình hữu nghị”.

Chủ-tịch Hô Chí-Minh vui vẻ châp thuận. Nhưng trên thực tê, chỉ có phía Trung-quôc in trên bản đô địa danh Mục Nam-quan mà thôi. Còn phía Việt-Nam trên bản đô hành chính, trên báo chí, văn học, vẫn dùng từ Ải Nam-quan hay cửa Hữu-nghị.

4.3.2 – Mât cửa ngõ giao thông lịch sử giữa tộc Hoa, tộc Việt.

Tôi đã nhiêu lân từ Việt-Nam sang Trung-quôc băng cửa ải này và ngược lạị lãnh thổ Hoa-Việt được phân chia bởi một con sông nhỏ. Ðây là cửa họng giao thông của Trung-quôc, Việt-Nam băng đường bộ. Suôt hơn mây nghìn năm qua, dân Hoa-Việt giao thương đêu qua đây. Chính vì vậy mà con đường quôc lộ xuyên Việt mang tên Quôc-lộ 1, được đánh sô cây số Zéro từ đâu cây câu Nam-quan. Tât cả thư tịch Việt-Nam đêu chép răng:

“Con đường Băc-Nam khởi từ ải Nam-quan”.

Hoặc : “lãnh thổ Việt-Nam Băc giáp Trung-hoa, khởi từ ải Nam-quan đên mũi Cà-mâu theo hình chữ S”.

Bây giờ nêu Quý-vị vào Website của Bộ Ngoại-giao Việt-Nam, Quý-vị sẽ không thây hàng chữ trên mà chỉ thây câu: “lãnh thổ Việt-Nam khởi từ cây sô không ở phía Băc”.

Thưa Quý-vị,

Cái cây sô không đó là cây sô 5 cũ đây. Cột cây sô Zéro bây giờ ở phía Nam cột Zéro cũ 5 cây sô. Từ cây sô Zéro đên cây sô 5 nay thuộc Trung-quôc.

Sát cây câu Nam-quan, phía bên Trung-quôc cũng như Việt-Nam, đêu có nhiêu cơ sở:

– Cơ sở Hải-quan.

– Bãi đậu cho hăng trăm xe tải để chờ kiểm soát, chờ làm thủ tục nộp thuế.

– Cơ sở di trú của Công-an để kiểm soát Passeport.

– Ðôn của quân đội để tuân phòng, bảo vệ lãnh thổ.

– Hăng chục cơ quan khác như Bưu điện, Ngân-hàng, công ty điện, nước.

– Vê phía dân chúng, hăng trăm cửa hàng ăn, nhà ngủ, khách sạn…

Các cơ sở phía Nam thuộc Việt-Nam, trong chiên tranh Hoa-Việt 1979, quân đội Trung-quôc đã san băng hêt, kể cả cây cột biên giới.

 Tuy vậy, sau chiên tranh, đã xây dựng lại hoàn toàn. Từ khi có phong trào mở cửa, đổi mới chính trị, dân chúng cả hai bên đã xây dựng lại khang trang hơn cũ, rộng lớn hơn cũ và hiện đại hơn cũ. Nhưng từ khi hiệp định 30-12-1999 ký thì toàn bộ khu này thuộc Trung-quôc, những cơ sở đó bây giờ được thay băng một tòa nhà duy nhât.

4.3.3, Mât dân, mât di tích lịch sử

Ði sâu vào khu vực phía Nam của Nam-quan ít cây sô nữa là quận lỵ Ðông đăng rôi tới tỉnh lỵ Lạng-sơn. Ðây cũng là đât thiêng, khu có di tích văn hóa lịch sử của tộc Việt: Ðộng Tam-thanh, tượng núi Tô-thị, thành của bọn giặc Mạc trên núi. Vùng Lạng-sơn xưa là Thủ-đô của con cháu giặc Mạc Ðăng Dung mà năm 1540 đã dâng đât cho Trung-quôc để được bao che căn cứ quân phiệt một thời gian. Trong chiên tranh Hoa-Việt 1979, hâu như toàn bộ các cơ sở kỹ nghệ, câu công, dinh thự, di tích tôn giáo, lịch sử, cơ sở hành chính, thương mại, kể cả nhà cửa của dân chúng bị san băng. Chăc Quý-vị cho răng tôi dùng từ Coventry có đôi chút quá đáng. Thưa Quý-vị từ Coventry cũng chưa đủ để chỉ việc quân đội Trung-quôc đã làm ở Lạng-sơn. Kinh khiêp nhât là động Nhât-thanh, Nhị-thanh, Tam-thanh, họ cũng dùng đại bác băn vào làm hư hại rât nhiêụ.

Ði sâu vê phía Nam ít cây sô nữa là Ải Chi-lăng, nơi mà quân Trung-quôc vượt qua không biêt bao nhiêu lân để tiên vê thủ đô Thăng-long của Việt-Nam xưa. Tại đây đã diễn ra những trận chiên ác liệt, khiên ít nhât 73 vạn quân của các triêu đại Tông, Mông-cổ, Minh, Thanh bị giêt. Và cũng tại đây, có không biêt bao nhiêu tướng của các triêu đại trên bị tử trận. Khi quân Việt giêt những tướng, dù vào thời kỳ nào chăng nữa thì đâu vẫn bêu tại một mỏm núi, gọi là núi Ðâu-quỷ. Tại ải Chi-lăng, núi Ðâu-quỷ đêu khăc bia đá ghi lại di tích lịch sự Hôi chiên tranh Hoa-Việt 1978, khi các tướng Hông-quân cho quân tiên đên đây, nghe nhăc chuyện cũ thì họ toát mô hôi lạnh, phải ngừng lại. May măn thay, khu này vẫn còn thuộc lãnh thổ Việt.

Trở lại vùng đât mà đảng Cộng-sản Việt-Nam đã nhượng cho Trung-quôc, dĩ nhiên họ nhượng cả dân chúng nữa. Trong năm nghìn năm lịch sử chiên tranh Hoa-Việt, dân chúng, chiên sĩ tại vùng này là lực lượng đâu tiên chông quân Trung-quôc. Họ phải hy sinh tính mạng, tài sản đâu tiên, khi quân Trung-quôc đánh sang. Có không biêt bao nhiêu di tích, huyên sử vê núi non, vê sông ngòi vê cuộc chiên, vê gương anh hùng. Chính quyên các triêu đại đêu tuyên dương công lao của họ, họ từng hãnh diện đời nọ sang đời kia. Bây giờ vùng này trao cho Trung-quôc, kẻ thù năm nghìn năm của họ. Họ bị mât mát quá nhiêu vê tinh thân. Họ phải cúi mặt chịu sự cai trị của kẻ thù. Bao nhiêu di tích lịch sử, huyên sử phải phá bỏ, không được nhăc tới. Thương tổn tinh thân quá lớn. Gân đây nhât, trong chiên tranh 1978, phía Việt cũng như Trung-quôc, chôn trên lãnh thổ mình, dọc theo biên giới mây chục vạn quả mìn, sau chiên tranh mới đào lên. Phía Việt lập rât nhiêu đôn, hâm, công-sự chiên đâu dọc biên giới thành 4 vòng đai. Mây chục nghìn chiên sĩ Việt tử trận tại đây. Hiện những cơ sở đó vẫn còn. Trong khu vực này dân chúng, gia đình liệt sĩ đã ghi dâu tưởng niệm thân nhân họ, nay trao cho Trung-quôc, dĩ nhiên các di tích này bị phá hủy. Dân chúng đang là lực lượng chong mặt với kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ, nay họ bỗng trở thành những người Trung-quôc bât đăc dĩ. Các vòng đai phòng thủ bị mât. Dân tộc Việt-Nam mât mát vê an ninh quá nhiêu.

4.4 – Vụ căt lãnh hải

Hiệp định phân định lãnh hải Việt-Nam, Trung-quôc ngày 25-12-2000.

Từ giữa thê kỷ thứ 19 vê trước, chưa từng có việc ân định rõ lãnh hải Việt-Hoa. Tuy nhiên vào thê kỷ thứ 15, Việt-Nam đã định lãnh hải qua vụ nhà vua sai vẽ Hông đức bản đồ.Theo bản đô này thì các quân đảo Hoàng-sa (Tây-sa) và Trường-sa (Nam-sa) thuộc Ðại-Việt. Và hai quân đảo đó đêu thuộc Việt-Nam cho đên khi Bộ Chính-trị thời 1958 trao cho Trung-quôc (trên lý thuyêt). Vào những thời kỳ ây (1500-1887), Thủy-quân cũng như thương thuyên, tâu đánh cá của cả Hoa lẫn Việt chỉ là những thuyên nhỏ, không ra xa bờ biển làm bao nên chưa có những đụng chạm.

Sau khi triêu Nguyễn của Việt-Nam ký hòa ước năm 1884, công nhận quyên bảo hộ của Pháp thì người Pháp mới định rõ lãnh hảiNước Pháp với tư cách bảo hộ Việt-Nam, đã ký với Thanh-triêu hòa ước 1887, định rõ lãnh hải trong vùng vịnh Băc-Việt. Ðôi với hòa ước này, Việt-Nam đã chịu khá nhiêu thiệt hại vì mât một sô đảo mà dân chúng là người Việt, nói tiêng Việt, mặc y phục Việt, sông trong văn hóa Việt. Cho đên nay (2001), dân trên các đảo này vẫn còn nói tiêng Việt, ẩm thực theo Việt và dùng y phục Việt. Chúng tôi đã từng thăm vùng này hôi 1983. Tuy nhiên với hòa ước 1887, lãnh hải vịnh Băc-Việt được phân chia như sau: Trung-quôc 38% Việt-Nam 62% . Ðôi với người Pháp, thời đó họ chưa hiểu rõ tình trạng giữa Trung-hoa và Việt-Nam, họ thây Thanh-triêu châp nhận 38%, thì cho răng mình thăng thê. Còn Thanh-triêu khi đạt được 38%, họ coi như một món quà trên trời rơi xuông vì trong quá trình lịch sử, Trung-quôc vẫn coi vịnh Băc-Việt là của Việt-Nam.

Chứng cớ:

– Vùng đât Hợp-phô là đât cực Nam của Trung-quôc, the nhưng lại có hải cảng Băc-hải. Băc đây chỉ có thể là Băc đôi với Việt-Nam. Nêu là đât của Trung-quôc họ phải gọi là thị xã Nam-hải chứ? Rõ ràng vùng này là đât cũ của Việt-Nam.

– Vùng vịnh năm ở phía Nam Trung-quôc, phía Tây đảo Hải-Nam, phía Ðông Băc Việt-Nam mà Pháp-Hoa ký hòa ước 1887 đó, Việt-Nam gọi là vịnh Băc-Việt. Trung-quôc cũng gọi là vịnh Băc-bộ. Cho đên nay (2001), họ cũng vẫn dùng tên đó. Vậy thì rõ ràng vịnh này của Việt-Nam. Nêu của Trung-quôc thì họ phải gọi là vịnh Nam-bộ chứ?

Bây giờ đên hiệp định Việt-Hoa 25-12-2000 thì vùng vịnh Băc-bộ được chia ra như sau: Việt-Nam 53% Trung quôc 47%. So với trước 1887 thì Việt-Nam chỉ mât có 38%, nay mât thêm 9% nữa!

4.5 – Ảnh hương vụ căt lãnh hảị

4.5.1 – Mât lãnh hải, quôc sản.

Theo hiệp định này thì rõ ràng đảng Cộng-sản Việt-Nam đã nhường cho Trung-quôc tới 9% lãnh hải vùng vịnh Băc-Việt. Cái đau đớn là vùng nhượng:

– Có nhiêu hải sản vê cá thu, cá song, cá hông, mực là những loại hải sản quý – Dưới đáy biển có mỏ hơi đôt, và dâu lửa – Một sô đảo trong vùng nhượng thuộc Trung-quôc.

4.5.2 – An ninh quôc gia bị đe dọạ

Nêu vụ nhượng đât nguy hại vê phương diện tinh thân, kinh tế thì vụ nhượng lãnh hải lại nguy hại vê an ninh vì Trung-quôc có thể dùng các đảo này làm phi trường quân sự, căn cứ Hải-quân để uy hiêp Thủ-đô Hà-nội và các tỉnh trung châu Băc-Việt và miên Trung, miên Nam Việt-Nam. Tin của ECL ghi lại, trong những cuộc hội đàm Hoa-Việt vê lãnh hải, Trung-quôc đòi cho được mây đảo nhỏ trong vùng. Cũng những tin của ECL vê các cuộc hội của Bộ Chính-trị đảng Cộng-sản Việt-Nam thì việc chủ trương nhượng các đảo do quyêt định của toàn thể, không do ba ông Cô-vân Ðỗ Mười, Lê Ðức-Anh hay Võ Văn-Kiệt. Ðể tỏ ý hoàn toàn quy phục Trung-quôc, Bộ Chính trị cũng trao cho Trung-quôc toàn bộ kê hoạch phòng thủ phía Băc Việt-Nam. Theo ý kiên chúng tôi thì trong Bộ Chính-trị bây giờ, nhóm quân đội rât mạnh, chủ chôt có ba vị tướng là Lê Khả-Phiêu, Phạm Văn-Trà, Phạm Thanh-Nhàn. Trong tài liệu này, có phân ước tính tình hình Trung-quôc, Việt-Nam, đại lược như sau:

“- Trung-quôc không có khả năng dùng Không-quân tân công vào Thủ-đô Hà-nội và các tỉnh đông băng Băc-bộ vì khoảng cách từ các phi trường Quảng đông, Quảng-tây, Vân-nam, Hải-Nam quá xa, phi cơ chỉ có thể tới oanh tạc nhưng trở vê thì không đủ nhiên liệu.

– Nêu Trung-quôc tiên công băng đường bộ thì ít nhât phải có một triệu quân. Với một triệu quân mỗi ngày cân 10.000 lượt ô-tô tiêp tê mà đường bộ thì các ngả Lai-châu, Lào-cai, Hà-giang không dùng được. Chỉ có ba ngả chính tạm dùng: Một là Lạng-sơn, hai là Hạ-long (Quảng-yên cũ), ba là Cao-băng. Ba ngả đó đường sá gô ghê, núi non hiểm trở. Với 10.000 lượt xe thì chỉ ba ngày là đường nát hêt.

– Ðịa thê hiểm trở, khúc khuỷu của ba con đường này, chỉ cân ba người đóng một chôt, cũng đủ cản trở một ngày tiêp tế – Trong bôi cảnh chiên tranh Hoa-Việt xẩy ra, thì Thủ-đô cũng như Bộ Chính-trị, Bộ Tổng Tư-lệnh có thể chuyển vào Thành-phô Hô Chí-Minh.

– Trường hợp đó băt buộc Trung-quôc phải dùng đường biển tiêp tê, chuyển quân. Ba quân cảng lớn sử dụng sẽ là Băc-hải, Quảng-châu, Hải-Nam. Cả ba cùng xa, rât khó khăn”.

Bây giờ Trung-quôc được mây đảo trong vịnh Băc-Việt, rât gân với thêm lục địa của trung châu Băc-bộ, miên Trung và miên Nam. Nêu như Trung-quôc thiêt lập căn cứ Không-quân, Hải-quân, trạm tiêp vận tại đây thì toàn bộ lãnh thổ Việt-Nam bị uy hiêp nặng nề.

Ông Lê Khả-Phiêu, Phạm Văn-Trà, Phạm Thanh-Nhàn đêu là tướng lãnh, từng câm quân trên 40 năm thì các ông phải biêt rõ điêu đó. Biêt nhưng các ông vẫn làm thì có nghĩa là các ông muôn: “Việt-Nam vĩnh viễn năm trong vòng kiêm tỏa của Trung-quôc”.

Còn như các ông ây làm việc đó để được gì, cho ai, vì ai thì tôi chịụ…

Bác sĩ/Tác giả TRÂN ĐẠI SỸ (Paris, Pháp Quôc).

6/

NGUYỄN VĨNH LONG HỒ – BÁO ĐỘNG ĐỎ: NHỮNG VỊ TRÍ CHIÊN LƯỢC CỦA VIỆT NAM ĐÃ BỊ TRUNG CỘNG KHÔNG CHẾ

THÁNG MƯỜI HAI 20, 2014 NHÓM VĂN TUYỂN

http://baotoquoc.com/2014/12/20/nguyen-vinh-long-ho-bao-dong-do-nhung-vi-tri-chien-luoc-cua-viet-nam-da-bi-trung-cong-khong-che/

 

7/

Và cập nhật nhât là bài của Nguyễn Thùy Trang trong tháng 4 năm 2015:

Con đường tơ lụa của Tập Cận Bình nguy hiểm hơn cả trái bom nguyên tử thả xuông Việt Nam

http://www.nguoiviettudo.ca/article1.php?QRY=S&M=1&LEVEL=55&tid=4860

Nguyễn thùy Trang – 08/4/2015

 

Nguyễn Phú Trọng đã ký 7 giao ước và 3 mật ước sau khi gặp Tập Cận Bình. Một trong những mật ước mang tính nguy hiểm tới AN NINH QUÔC GIA là “CON ĐƯỜNG TƠ LỤA HÀNG HẢI”.

Vào tháng 5 năm 2014, thông tân Trung Quôc đông loạt ca tụng “Con đường tơ lụa của Tập Cận Bình”, lúc đâu dự kiên là con đường Hàng hải sẽ băt đâu ở Tuyên Châu, tỉnh Phúc Kiên, đên Quảng Châu (tỉnh Quảng Đông), Băc Hải (Quảng Tây), và Haikou (Hải Nam) trước khi đi vê hướng nam đên eo biển Malacca.

Vì con đường Hàng Hải dự kiên KHÔNG có Việt Nam, vì vậy Trung Quôc buộc phải đi xa hơn và xâm lân biển Đông để làm bên cảng.

Sau khi Nguyễn Phú Trọng sang gặp Tập Cận Bình thì được phía Trung Quôc tiêp đón nông hậu hơn cả quôc khách. Số tiên Tập Cận Bình biêu Bộ Chính Trị Đảng CSVN là 4 tỉ đô, trong sô đó Nguyễn Phú Trọng sẽ được 500 triệu đô.

Để được đổi lại thì phía Việt Nam phải cho Trung Quôc sử dụng T.P và Cảng Hải Phòng để làm đâu câu thay vì phải băt đâu đi từ Tuyên Châu, tỉnh Phúc Kiên.

Các Hàng Hóa của Trung Quôc từ các tỉnh phía Nam sẽ chuyển băng xe lửa và đường bộ tới Cảng Hải Phòng, và sau đó sẽ SỬ DỤNG đường biển thuộc chủ quyên Việt Nam đi ngang qua trạm đâu tiên là VŨNG ÁNG (HÀ TĨNH) và sau đó chạy dọc theo Duyên Hải sát cạnh Việt Nam để hướng nam đên eo biển Malacca.

-Sự Nguy Hiểm cho An Ninh Quôc Phòng Việt Nam là Trung Quôc sẽ ngang nhiên “SỬ DỤNG hợp pháp” đường Biển sát bờ của Việt Nam để chuyển hàng hóa Dân Sự và Quân Sự. Theo Hiệp Ước thì Trung Quôc được quyên sử dụng Cảng Hải Phòng giông như là Hải Nam.

 

Trước khi chuẩn bị phương án nây, Đảng CSVN đã cho xây Đường cao tôc Hà Nội – Lào Cai dài 265 km có điểm đâu là nút giao thông giữa quôc lộ 2 và đường cao tôc Băc Thăng Long – Nội Bài (Hà Nội) và điểm cuôi là xã Quang Kim (huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai). Đường cao tôc này là một phân của đường Xuyên Á AH14.

Phân lớn đường cao tôc sẽ đi ven theo bờ sông Hông. Tuyên này đi qua địa bàn 5 tỉnh, thành phô là Hà Nội, Vĩnh Phúc, Phú Thọ, Yên Bái và Lào Cai, nôi với đường cao tôc Côn Minh – Hà Khẩu của Trung Quôc và là một hợp phân trong dự án phát triển cơ sở hạ tâng giao thông của Hành lang kinh tê Côn Minh – Hà Nội – Hải Phòng. Điểm đâu tại nút giao thông quôc lộ 18A với quôc lộ 2, điểm cuôi tại xã Quang Kim, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai, vị trí đâu nôi với đường cao tôc Côn Minh-Hà Khẩu (Trung Quôc).

Với sô tiên 4 tỉ đô Trung Quôc “THƯỞNG NÓNG” cho Đảng CSVN được hưởng lợi, tuy nhiên Nhân Dân Việt Nam sẽ phải gánh chịu lâu dài khi Trung Quôc sử dụng Miên Băc Việt Nam thành trục giao lộ và đường biển của Đât Nước sẽ năm dưới quyên Hàng Hải của Trung Quôc.

Thùy Trang xin báo động cho các bạn biêt vê vân đê nây, xin các bạn phổ biên rộng cho nhân dân VN được biêt về ÂM MƯU bán nước nây.

Trân Trọng.

Nguyễn Thùy Trang

*****

Đây là lời kêt luận cho BỌN ĂN THEO:

Đời Người đâu cứ chạy MÃI theo cái MIÊNG ĐỈNH CHUNG đó?

Không thây ĐƯỢC là GIÓ NAY ĐÃ ĐỔI CHIÊU Ư?

Nhập cuộc đi: ít ra, cũng có được CHÚT CHÁO để lại cho con cháu sau này!

Lê Bá Hùng

Mùa Quôc Hận 2015

 

*****

 

 

Share this:

Like this:

Like

Loading…

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Giáo Dục

Xem Thêm :   Đàn ông điềm tĩnh, uy lực của sói đầu đàn

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung
Xem Thêm :  Chốn THANH TỊNH và LINH THIÊNG ở Sài Gòn

Related Articles

Back to top button