Kiến Thức Chung

Nghị luận về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp hàng ngày

[Văn mẫu 9] Tuyển tập những bài văn nghị luận hay tư duy về ý nghĩa của lời chào hỏi trong giao tiếp xã hội hàng ngày.

Đề bài: Viết một đoạn văn hoặc bài văn ngắn trình bày tư duy của em về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp hàng ngày.

Ý nghĩa trọng yếu của lời chào hỏi trong giao tiếp

Trong xã hội hiện đại ngày nay có nhiều thứ thay đổi. Từ nhà cửa, phố xá, xe cộ cho đến những công trình tầm cỡ. Có phải vì vậy mà những văn hóa truyền thống tốt đẹp, cụ thể như văn hóa chào hỏi trong mỗi người, nhất là trong giới trẻ ngày nay, đang thay đổi theo cuộc sống hiện đại ấy? Trong cuộc sống hàng ngày, lời chào có một vai trò vô cùng trọng yếu. Chẳng vậy mà từ xa xưa, cha ông ta đã nhắc nhở bảo nhau: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. Vì sao cha ông ta lại ví như vậy?

Lời chào có giá trị to lớn trong truyền thống văn hóa không chỉ riêng ở Việt Nam mà còn ở nhiều nước trên toàn cầu. “Mâm cỗ” là thứ quyền quý trổ tài sự tôn trọng với người được mời đến ăn. Tuy nhiên lại không bằng lời chào vì lời chào trổ tài thái độ tôn trọng người của bản thân mình với mọi người, có thể là: ông, bà, bố, mẹ, thầy, cô, bạn thân… Thu được lời chào tất cả chúng ta cảm thấy mình được tôn trọng, cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Như vậy ta có thể nhất định lời chào có một ý nghĩa trọng yếu và to lớn. Chẳng vì vậy mà khi mới biết nói bố mẹ đã dậy tất cả chúng ta chào ông, chào bà, chào những người xung quanh.

Văn hóa chào hỏi là văn hóa ứng xử trổ tài sự lễ phép, lịch sự của cho ông ta. Lời chào cũng trổ tài sự tôn trọng, tình cảm gắn bó, thân thiết của người chào so với người được chào hỏi. Thế nhưng, có một số người, trong đó có giới trẻ hiện tại cho rằng chào hỏi là một lời lẽ màu mè, đã quen nhau rồi sao còn phải chào nhau nữa. Một số khác thì lại cho rằng mình đã chào nhiều lần mà người kia không để ý, thì thôi không phải chào nữa. Một số khác thì lại chào kiểu chống đối chào quá to như hét vào mặt người ta. Lại cso những người ngại giao tiếp, không thích chào hỏi, thấy người quen đi qua lờ đi, giả vờ như không quen biết, sợ tốn mất một lời chào. Một câu chào chỉ đơn giản thôi, sao lại khó đến vậy?

Không chào hỏi là một hành động tự biến mình thành một người vô lễ, không biết cách chào hỏi biến mình thành một người không biết cách tôn trọng người khác. Hậu quả của nó không chỉ dừng ở đó, mà việc không chào hỏi hay không biết cách chào hỏi sẽ làm rạn nứt tình cảm vốn có của hai bên. Đành rằng chào hỏi mình không được gì, nhưng nếu không chào hỏi mình sẽ mất nhiều thứ. Tất cả chúng ta có thể đánh mất niềm tin của mọi người đặt vào tất cả chúng ta, việc có niềm tin của mọi người là vô cùng khó. Không những vậy tất cả chúng ta còn đánh mất đi bản chất vốn có của mình đó là sự tôn trọng người khác, cũng như tôn trọng bản thân mình. Vì sao giới trẻ giờ đây lại quên mất văn hóa chào hỏi như vậy?

Trong cục diện hội nhập và phát triển, Việt Nam đã mở cửa và tiếp nhận nhiều luồng văn hóa khác nhau, nhưng làm sao để hòa mà không tan thì là một thắc mắc lớn đặt ra. Không những thế với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, ai cũng bộn bề lo toan, miếng cơm manh áo, hình như văn hóa ứng xử, văn hóa chào hỏi bị lãng quên, xem nhẹ, thay vào đó là việc kiếm tiền. Chính vì bận rộn nên việc giáo dục con cái từ khi còn nhỏ cũng rất ít, ở Tp mọi việc đều giao cho người giúp việc, giao cho gia sư vì vậy việc giáo dục con càng khó hơn. Chính vì vậy mà ra đường, đến trường tất cả chúng ta không thấy ngạc nhiện vì trẻ nhỏ không chào người quen biết, học sinh không biết chào thầy cô, thậm chí còn không để ý là thầy cô đang đi hoặc đứng trước mặt mình. Chạy nhảy, đùa nghịch đâm sầm cả vào thầy cô rồi cũng không biết nói lời xin lỗi. Có bạn nhìn thấy thầy cô thì quay đi, có bạn thì chào vội vàng, có bạn thì chào nhanh quá còn phat âm sai “Em chào cô ạ” thì biến thành “quạ ạ” đã chào ngắn, chào tắt rồi, lại còn chào sai. Những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, nhưng nó lại có giá trị to lớn về mặt nhân văn, về giá trị chuẩn mực đạo đức trong xã hội.

Thế nhưng không phải ai cũng vậy, ai cũng quên đi cách chào hỏi. Có những người một phần vì được giáo dục tốt, một phần vì ý thức của họ mà gặp ai họ cũng lễ phép chào hỏi. Họ không mất gì, nhưng lại được nhiều thứ họ được sự yêu mến, tôn trọng, kính nể. Chào hỏi khiến quan hệ giữa người với người trở nên thân thiện, thân thiết, xây dựng nên một xã hội tốt đẹp, văn minh.

Thế nên, mỗi người nhất là giới trẻ những chủ nhân tương lai của quốc gia tất cả chúng ta cần tự tạo cho mình một tuyệt kỹ chào hỏi. Để nó là hành trang bên mình khi còn là học sinh, lời chào có thể xây dựng nên một tình bạn đẹp, tình thầy trò gắn bó. Khi ra ngoài xã hội sẽ được mọi người tôn trọng. Chẳng gì tuyệt vời hơn khi tất cả chúng ta là một người có văn hóa, có lịch sự, tất cả chúng ta được mọi người yêu mến kính trọng.

Xem Thêm :  Nghệ Thuật Từ Chối – Cách Nói Không Mà Vẫn Có Được Sự Đồng Thuận

Một lời chào đơn giản thôi phải không nào, nhưng nó lại mang một ý nghĩa to lớn. Sẽ chẳng có gì phải ngại ngần khi nói ra lời chào của chính bạn, bởi một chào được nói ra bạn sẽ có thêm rất nhiều thứ. Hi vọng trong tương li khi nền kinh tế Việt Nam phát triển hơn nữa thì văn hóa của Việt Nam, nhất là văn hóa chào hỏi, sẽ không bị lãng quên, bị bóp méo, xô lệch.

Xem Thêm :   Chuẩn bị Tung Lò Mò, đu đủ đâm đón tết – Khói Lam Chiều #58|Prepare beef sausage,papaya salad in Tet

Một số bài văn hay của học sinh

nghị luận về ý nghĩa của lời chào hỏi

Bàn về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp

bài số 1

:

Từ xa xưa, ông cha ta đã để lại rất nhiều những câu tục ngữ, thành ngữ về lời chào hỏi như: “lời chào cao hơn mâm cỗ”, “đi hỏi về chào”, “đi thưa về báo”… Như vậy, lời chào hỏi từ lâu đã trở thành văn hóa ứng xử giao tiếp rất đẹp, giàu tính nhân văn của dân tộc Việt Nam. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại ngày nay, văn hóa lời chào hỏi ấy đang dần bị mai một nghiêm trọng.

Lời chào hỏi là cách ứng xử giao tiếp xã hội, nhằm để duy trì mối quan hệ gắn bó, đoàn kết, tương thân tương ái giữa con người với con người trong một tập thể, cộng đồng. Tình trạng hiện tại, lời chào đã và đang dần dần mất đi vai trò của nó trong cuộc sống khi mà không ít người xem đó chỉ là hình thức, là xã giao không thiết yếu. Nên tình trạng con cái về nhà không thèm hỏi cha mẹ; học sinh tới trường gặp thầy cô không chào; ra ngoài xã hội con cháu không chào người lớn tuổi… Vô hình chung, họ đang vô tình hay cố ý làm mất đi phép lịch sự tối thiểu, nét văn hóa tốt đẹp trong ứng xử thiết yếu của cuộc sống.

Vậy, đâu là nguyên nhân dẫn tới tình trạng trên?. Đó trước hết là do ý thức của con người rất kém, thiếu hiểu biết, tư duy lệch lạc thực dụng ích kỉ, thiếu sự hòa đồng với mọi người xung quanh; do môi trường giáo dục gia đình – cái nôi sinh dưỡng tác động trực tiếp tới sự phát triển tư cách của con người: cha mẹ ít quan tâm tới con cái, không dạy dỗ, dạy dỗ về tầm trọng yếu của lời chào; môi trường giáo dục nhà trường chỉ quan tâm tới dạy tri thức hàn lâm mà không lưu tâm dạy kĩ thuật mềm – văn hóa ứng xử cho người học; xã hội kim tiền công nghiệp thực dụng với bộn bề lo toan trong cuộc sống nên mối quan hệ giữa người với người trở nên lỏng lẻo, hạn chế chia sẻ, tiếp xúc với nhau…

Hậu quả làm rạn nứt tình cảm, con người sống với nhau như một cỗ máy, thiếu thấu hiểu, sự đoàn kết, tình yêu thương, thậm chí tăng trưởng thêm sự tranh chấp, ghen ghét lẫn nhau: ” Gió nồm là gió nồm nam / Trách người bạc nghĩa đi ngang không chào”; làm mất đi truyền thống văn hóa ứng xử đẹp của cha ông ta xưa: “Làm người chữ “Lễ” đứng đầu/ Kế đến chữ “Nghĩa” ngàn sau để đời”; và người có văn hóa ứng xử kém, mà trước hết là lời chào hỏi không có được thì chắc rằng đạo đức cũng không tốt, sẽ bị mọi người xa lánh, ghét bỏ, tác động rất lớn tới cuộc sống và công việc của bản thân mình…

Có thể nói, lời chào hỏi là thước đo phẩm chất, đạo đức của con người, vì vậy mỗi người cần phải có ý thức chào hỏi một cách có văn hóa trong cuộc sống này. Tùy từng đối tượng, hoàn cảnh khác nhau lại có những cách chào hỏi khác nhau, sao cho thích hợp. So với người bề trên thì lễ phép, kính trọng; so với bạn thân cùng trang lứa thì hòa đồng, gắn bó, sẻ chia. Các bậc phụ huynh và nhà trường, xã hội cần lưu tâm giáo dục con em mình về văn hóa ứng xử giao tiếp, sao cho họ nhận thức được tầm trọng yếu của lời chào và lời chào là văn hóa truyền thống của cha ông ta: “Tiên học lễ – hậu học văn”.

Tóm lại, lời chào hỏi là một nét đẹp văn hóa ứng xử, trổ tài tư cách, đạo đức, trình độ văn minh hiện đại của con người, xã hội. Vì vậy, mỗi người cần phải có ý thức giữ gìn, phát huy và luôn răn dạy những thế hệ tiếp nối cần lưu tâm tới lời chào hỏi: “Lời nói chẳng mất tiền mua/ Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.

Bàn về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp

bài số 2

:

Chào hỏi là phong tục vốn có từ lâu đời nay của dân tộc Việt Nam. Con người đã gặp nhau là chào nhau, chào thường đi đôi với hỏi, mọi người có thể chào hỏi, chào mời thay cho những lời chào thuần tuý như các nước khác.

Chào hỏi trổ tài được bản chất, ý thức, phong thái của con người và cao hơn là trổ tài được nề nếp gia phong, cách giáo dục con cái của mỗi gia đình và trổ tài được thuần phong mỹ tục của dân tộc Việt Nam. Chào hỏi chính là mỹ tục của cả dân tộc ta vì vậy nên giữ gìn và phát triển nét văn hoá này trong cộng đồng dân cư. Nhất là trong cuộc sống thị thành bon chen đô hội muốn gìn giữ nét văn hoá này thì cần phải tập luyện ý thức của người chào và người được chào. Mỗi người khi gặp nhau thì nên chào nhau. So với người được chào dù thích hay không cũng nên đáp lại, có như vậy sẽ gắn bó con người với nhau hơn. Chào hỏi trổ tài được tình đoàn kết thân ái giữa người và người trên đất Việt Nam. Chào hỏi là cách trổ tài tình cảm tốt nhất của con người. Con người sẽ xích lại gần nhau hơn, yêu thương nhau hơn, tôn trọng nhau hơn thông qua những câu chào hỏi.

Xem Thêm :  Miêu tả cảnh biển Sầm Sơn (Dàn ý – 5 mẫu) – Tập làm văn lớp 5

Trong chào hỏi cũng cần phải chào hỏi đúng phong thái nếu không sẽ gây ra phản tác dụng. So với những người già khi chào khúm núm kính cẩn đứng lại “bẩm cụ ạ” thì đó là một cách chào gây được tình cảm cho người được chào. Trái lại so với trung niên tân tiến nếu cũng chào với phong thái trên thì sẽ gây ra phản cảm khiến người được chào hiểu nhầm dễ tưởng là giễu cợt. Tùy từng trường hợp, hoàn cảnh, đối tượng mà có phong thái chào hỏi khác nhau. Có khi chào không thành tiếng đó là những cử chỉ gật đầu, cười, hay chào bằng ánh nhìn, bằng những hành động khác. Cách chào này cũng tuỳ vào từng đối tượng hoàn cảnh. Thông thường đây là cách chào của những người đồng trang lứa. Còn so với những người cao tuổi hơn thì phải chào lễ phép có thưa, có gửi đàng hoàng. Trẻ con khi gặp những người lớn, người lớn tuổi, bà lão thường khoanh tay trước ngực và chào lớn thành tiếng: “Cháu chào cụ ạ!”, “Cháu chào bác ạ!”…

Có trường hợp: “Đi qua nghiêng nón không chào” đừng lầm tưởng “nghiêng nón không chào” là ghét nhau mà không chào nhau, hờ hững với nhau. Mà là vì quá yêu nhau nên người ta chỉ cần dựa vào hành động cử chỉ cũng đủ hiểu ý nhau rồi. Hành động “nghiêng nón” đó chính là hành động chào hỏi. Người ta chào nhau bằng hành động nhưng đều ngầm hiểu đó là lời chào yêu thương thân thiết, có trường hợp mắt nói rõ hơn miệng. Mỗi khi gặp nhau chào hỏi thân thiện, cấp dưới chào hỏi trước cấp trên, người nhỏ chào hỏi trước ngưòi lớn. So với các em học sinh khi gặp thầy cô, cô chú phóng viên, khách đến thăm trường không nhất thiết phải khoanh tay cúi đầu chào mà các em đứng ngay ngắn lại khi thực hiện nhảy, đi thường nhìn vào mắt người định chào chào to, rõ ràng đủ người nghe “Em chào thầy”; “Em chào cô”; “Cháu chào cô, chú”… Cán bộ giáo viên được chào phải đáp lại học sinh có thể bằng lời “Cô chào em”; “Thầy chào em” hoặc mỉm cười gật đầu…

Ngày nay, trong cục diện hội nhập và phát triển nhiều luồng văn hóa du nhập vào Việt Nam. Nền kinh tế thị trường, trong bộn bề lo toan đời thường… văn hóa ứng xử, văn hóa chào hỏi hình như bị lãng quên, xem nhẹ. Trong gia đình việc giáo dục con cái khi nhỏ biết khoanh tay chào ông bà, cha, mẹ, người thân, khách lạ cũng trở nên hiếm gặp. Chính vì vậy mà ra đường, đến trường tất cả chúng ta không thấy ngạc nhiện vì trẻ nhỏ không chào người quen biết, học sinh không biết chào thầy cô, thậm chí còn không để ý là thầy cô đang đi hoặc đứng trước mặt mình. Chạy nhảy, đùa nghịch đâm sầm cả vào thầy cô rồi cũng không biết nói lời xin lỗi… Hỏi có bao nhiêu học sinh trong nhà trường biết chào thầy cô, hỏi có bao nhiêu em học sinh khi đi học về biết chào bố mẹ con đã đi học về… Rồi rất nhiều rất nhiều những cử chỉ, hành vi, thái độ của các em làm chúng tôi những người thầy không tránh khỏi những trằn trọc về một thế hệ tương lai của quốc gia mà lại quên đi những điều tưởng nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, nhưng nó lại có giá trị to lớn về mặt nhân văn, về giá trị chuẩn mực đạo đức trong xã hội.

Thế hệ trẻ hiện tại nhiều người xem nhẹ lời chào thắc mắc là do họ đề cao tính thực dụng, không biết không chào. Thậm chí, nếu người xa lạ đụng độ ở đâu đấy họ còn giương mắt lên nhìn. Còn có hiện tượng vì cái nhìn mà thách thức, khinh thị, thậm chí đánh nhau… chung quy cũng bởi họ lãng quên, thiếu đi lời chào, văn hóa xã giao. Chính vì vậy, khi con người không để ý đến nét văn hóa này cũng là một điều ái ngại và đòi hỏi tất cả chúng ta phải xem xét lại. Nó giống như sự biến thái hay đứt gãy nét văn hóa ứng xử, gây tổn hại đến tư cách con người. Môi trường giáo dục văn hóa chào hỏi chính là môi trường giáo dục và môi trường nhà trường. Lẽ ra từ giai đoạn, hết bậc học Mầm non, tiểu học, trung học nền tảng thì văn hóa chào hỏi không cần phải nhắc nhở và giáo dục ở cấp trung học phổ thông vì theo tư duy lô-gic đến cấp này văn hóa chào hỏi phải thành nếp và là lối sống, chuẩn mực đạo đức của mỗi con người tất cả chúng ta, thế nhưng đến nay tất cả chúng ta nghiệm ra một điều rằng càng lên cấp cao hơn và có thể học xong đại học văn hóa chào hỏi còn kém hơn cấp thấp.

Nhiều học sinh trên địa bàn tỉnh may mắn được sinh ra, được nuôi dưỡng và được giáo dục trong một gia đình gia phong nề nếp ngay từ tuổi thơ đã tạo cho các em có thói quen, nề nếp chào hỏi và ứng xử rất thân thiện. Nhưng cũng không ít học sinh hoặc đua đòi bỏ ngoài tai những điều dăn dạy của ông bà, cha mẹ và người nuôi dưỡng hoặc kém may mắn hơn các bạn khác là không được giáo dục về văn hóa chào hỏi trong gia đình, thì hôm nay và những ngày tháng còn lại khi ngồi trên ghế nhà trường vẫn chưa muộn để các em học tập về văn hóa chào hỏi, văn hóa ứng xử để khi ở bất cứ nơi nào, bất kì hoàn cảnh nào những câu chào hỏi, nụ cười thân thiện, khả năng ứng xử văn hóa sẽ phần nào đó giúp ích rất nhiều trên những quãng đường trường mà các em sẽ đi.

Lời chào chẳng mất tiền mua mà tất cả chúng ta được rất nhiều được cả một cuộc sống, được sự kính trọng, tình yêu thương, sự thân thiện và luôn luôn thấy cuộc sống đầy ý nghĩa. Vậy tất cả chúng ta hay thực hiện như lời cha ông ta đã dạy: “Tiên học lễ, hậu học văn”; và xác nhận: “Lời chào cao hơn mâm cỗ”.

Xem Thêm :  12 cung hoàng đạo

Bàn về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp

bài số 3

:

“Đi đến nơi nào, lời chào đi trước,

Lời chào dẫn bước, con đường bớt xa.”

Mỗi người tất cả chúng ta, trong cuộc hành trình đầy khó khăn của đường đời, rất cần phải có cho mình một tuyệt kỹ sống để làm hành trang chiếm lĩnh thành công, hạnh phúc và toàn bộ những giá trị đích thực của cuộc sống. Bàn về tuyệt kỹ sống, có thể sẽ có rất nhiều người cho rằng nó là vô biên nhưng có một nét đẹp trong giao lưu, ứng xử hằng ngày lại là điều mà tất cả chúng ta cần lưu tâm và thảo luận. Đó chính là lời chào.

Từ thuở thơ ấu, khi cắp sách đến trường tiểu học, ta đã được học câu “Tiên học lễ, hậu học văn”. Đó là bài học đầu đời, được để thành bằng đỏ gắng trong từng lớp học. Người Á Đông tất cả chúng ta vô cùng coi trọng lễ nghĩa, trong đó thì lời chào hỏi là một vấn đề vô cùng trọng yếu. Người Trung Quốc còn phân biệt nhiều cách chào với những sắc thái khác nhau như thân mật, thân thiện, xa cách, xã giao… Ông bà ta từ xa xưa đã có câu “Lời chào cao hơn mâm cỗ”. So với những người ta gặp lần đầu thì lời chào sẽ giúp ta khởi đầu mẩu truyện, khiến hai người lạ bỗng trở nên thoải mái, thân thiện dễ chia sẻ với nhau hơn. So với những người trong nhà hay những người đã thân quen thì gặp nhau, một lời thăm hỏi hay chỉ là mỉm cười chào nhau sẽ làm cho tình cảm trở nên thân thiện, gắn bó và thân mật hơn rất nhiều. Một lời chào lễ phép, lịch sự qua smartphone: “Cháu chào bác ạ, bác cho cháu gặp bạn A có được không ạ?”, sẽ làm cho người nghe ấm lòng hơn rất nhiều. Trẻ nhỏ khi biết vòng tay, cúi đầu chào ông bà, cha mẹ, chào khách đến nhà là những đứa trẻ ngoan. Đứa bé từ khi bi bô tập nói đã được người thân trong gia đình dạy cho tiếng “Ạ”, học cách vẫy tay chào và chào mọi người trong gia đình. Đó là truyền thống đẹp đẽ từ xa xưa của dân tộc ta. Đó là triệu chứng cho lễ nghi, cho văn hóa của một con người và cũng trổ tài sự tôn trọng, tình cảm của mình so với những người xung quanh.

Ấy vậy mà không ít bạn trẻ ngày nay lại thờ ơ, lãng quên truyền thống vốn rất quý báu ấy của dân tộc. Có nhiều tư tưởng cho rằng gặp nhau không cần phải nề hà, chào hỏi mọi chúng thật là khách sáo. Hàng xóm, bạn thân, người trong nhà gặp nhau mỗi ngày chào làm chi nữa cho mệt cho phiền toái. Lại có người cho rằng lời chào khi phải chào hỏi người khác trước thì giống như việc phải hạ thấp mình. Thậm chí có người cho rằng, người miền Nam sống cởi mở, phóng khoáng đã quen, chào là lề lối, khuôn phép không thể giống như người miền Bắc. Tư tưởng, tư duy như vậy phải chăng có đúng?

Xin kể cho các bạn nghe về một mẩu truyện cười của một người lớn tuổi tám lăm tuổi kể lại. Có lần, ông cụ ra ngõ, gặp một cậu bé mặt mũi rất thanh tao, ông cụ cất lời chào trước: “Ông chào cháu bé!” Khi nghe thấy lời nói đó, thằng bé vô cùng ngạc nhiên đứng ngây ra nhìn ông. Sau đó, nó chạy ù đi nói với lũ bạn gần đó: “Lão già ngoan quá các mày ạ! Lão vừa mới chào tao đấy!” Khi nghe thấy những câu nói đó, ông cụ đứng lặng người, không biết phải tư duy ra sao.

Việc thực hiện lời chào, giữ gìn nét đẹp văn hóa của dân tộc từ khi nào đã bị xem nhẹ như vậy, từ khi nào những đứa trẻ đã chẳng còn được học cách giáo dục con như cha mẹ chúng, ông bà chúng ngày xưa đã từng? Lời chào từ khi nào chẳng còn là lời đầu môi, là lời mở màn mọi mẩu truyện?

Lời chào, nếu nó được cất lên bởi tiếng lòng chân tình, thái độ niềm nở thì tác dụng của nó mang lại là rất to lớn chứ không phải là khuôn sáo, câu nệ. Nếu nói rằng việc chào hỏi người khác trước là tự mình hạ thấp chính bản thân mình thì lại càng là không phải. Đó là cách tư duy vô cùng thiển cận. Người nhỏ, chào người lớn trước là trổ tài một thái độ tôn kính. Còn lại, lời chào được phát ra một cách tự nhiên, do bản năng và cách giáo dục của con người thì đó không phải là chuyện đùn đẩy ai là người chào trước. Do có tư duy sai lệch như vậy nên bạn thân gặp nhau lâu ngày, nhiều người không chào, không một nụ cười, không một lời hỏi thăm…

Nếu như lời chào không có tác dụng tuyệt vời của nó thì vì sao khi đi phỏng vấn tất cả chúng ta cần phải cất lời chào lịch sự, ánh nhìn thân thiện để gây thiện cảm cho người phỏng vấn mình? Vì sao khi các cô gái đi dự thi hoa hậu Toàn cầu thường phải nói lời chào bằng tiếng anh trước nhân dân của nước đăng cai tổ chức? Người ngoại quốc sang Việt Nam, không biết nói tiếng ta mà chỉ cần nói được câu chào thì người nghe là ta đã thấy vui sướng trong lòng. Hơn nữa, chào hỏi lẫn nhau còn là lịch sự, duyên dáng, văn minh của con người trong cách ứng xử và cũng là nét đẹp trong thuần phong mỹ tục của Việt Nam và toàn toàn cầu…

-/-

Trên đây là những bài văn nghị luận hay nhất trình bày tư duy về ý nghĩa của lời chào trong giao tiếp hàng ngày. Truy cập kho tài liệu Văn mẫu lớp 9 để update thêm nhiều bài văn hay khác giúp bạn tập luyện tuyệt kỹ làm văn, chuẩn bị tốt cho các bài thi và xác minh môn Văn. Chúc các bạn học tốt !

Tâm Phương (Tổng hợp)

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Món Ăn

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button