Kiến Thức Chung

Nghị luận về lòng biết ơn: Dàn ý và những bài văn mẫu đặc sắc

Nghị luận về lòng tri ân là bài văn mà Đọc tài liệu đã chỉnh sửa với kì vọng sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em bổ sung tri thức, vốn từ ngữ cho bài làm của mình.

Lòng tri ân là sự ghi nhớ và trân trọng những gì có giá trị mà mình thu được từ người khác hay với những thành tựu lao động do cha ông để lại. Lòng tri ân vốn là một truyền thống văn hóa cao đẹp của dân tộc ta. Có những lòng tri ân vô cùng cảm động và lắng đọng tình người đó là lòng tri ân cha mẹ – những người đã sinh ra mình. Lòng tri ân là nền tảng nhất định phẩm chất của con người.

Cùng tham khảo nhé…

Hướng dẫn làm văn nghị luận về lòng tri ân

Đề bài: Trình bày tư duy của em về lòng tri ân.

1. Phân tích đề

– Yêu cầu: Trình bày tư duy về lòng tri ân.

– Dạng đề: Nghị luận về vấn đề tư tưởng đạo lí.

– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: những sự việc, con người trong thực tiễn đời sống.

– Thao tác lập luận: giải thích, phân tích, comment.

2. Hệ thống luận điểm

– Luận điểm 1: Giải thích lòng tri ân là gì?

– Luận điểm 2: Triệu chứng của lòng tri ân.

– Luận điểm 3: Vì sao phải có lòng tri ân?

– Luận điểm 4: Tình trạng lòng tri ân trong xã hội hiện tại.

– Luận điểm 5: Bài học nhận thức và hành động

3. Sơ đồ tư duy nghị luận về lòng tri ân

Lập dàn ý nghị luận về lòng tri ân

a. Mở bài nghị luận lòng tri ân

– Nêu và dẫn dắt vấn đề: Lòng tri ân là một trong những truyền thống đạo lí tốt đẹp của con người Việt Nam. Vậy lòng tri ân có ý nghĩa như vậy nào trong cuộc sống của tất cả chúng ta?

b.Thân bài nghị luận lòng tri ân

Luận điểm 1: Giải thích lòng tri ân là gì?

– Lòng tri ân là tình cảm biết trân trọng, ghi nhớ công ơn của người khác dành cho mình, đã giúp đỡ mình.

Luận điểm 2: Triệu chứng của lòng tri ân.

– Kính yêu, giúp đỡ, chăm sóc ông bà, cha mẹ.

– Kính trọng, vâng lời thầy cô

– Thờ cúng ông bà, tổ tiên đã tử vong.

– Tri ân các người hùng, thương binh, liệt sĩ đã can đảm hi sinh thân mình bảo vệ và giữ gìn độc lập chủ quyền dân tộc.

– Truyền thống tôn sư trọng đạo, tôn vinh công ơn của các thầy gia sư.

– Mang ơn những người đã giúp đỡ mình trong nhiều vấn đề khác nhau.

Luận điểm 3: Vì sao cần phải có lòng tri ân?

– Lòng tri ân trổ tài phẩm chất đạo đức phải có ở mỗi tất cả chúng ta.

– Mang ơn sẽ khiến cho con người trở nên tốt đẹp hơn.

– Là nền tảng tạo ra mối quan hệ tốt đẹp, lành mạnh giữa con người với con người.

– Xúc tiến trí não tương thân tương ái trong cộng đồng.

– Khi tất cả chúng ta thừa hưởng những thành tựu tốt đẹp, ta cần phải nhớ ơn đến người đã tạo ra thành tựu cho ta thưởng thức.

– Lòng tri ân đã trở thành truyền thống quý báu, là nghĩa cử cao đẹp của con người Việt Nam từ xưa đến nay.

* Dẫn chứng về lòng tri ân, dấu hiệu của lòng tri ân:

– Trong cuộc sống, tất cả chúng ta mang ơn phụ huynh đã sinh thành, dưỡng dục, nuôi dạy ta nên người.

– Học sinh tri ân thầy gia sư đã dạy dỗ cho mình biết bao tri thức và bài học quý báu.

– Toàn bộ tất cả chúng ta phải tri ân các anh chiến sĩ bộ đội đã hi sinh thân mình để mang lại nền độc lập dân tộc, tự do và hạnh phúc cho tất cả chúng ta thưởng thức.

– Những câu tục ngữ, ca dao nói về lòng tri ân:

+ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.

+ Uống nước nhớ nguồn.

+ Con ơi ghi nhớ lời này

Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy chớ quên.

+ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa. 

+ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng.

Luận điểm 4: Tình trạng lòng tri ân trong xã hội hiện tại.

– Trong cuộc sống còn có nhiều người sống vong ơn, bạc nghĩa:

+ Họ sống cá nhân, ích kỉ, chỉ biết nhận lấy mà không tri ân

+ Họ tự tách mình ra khỏi các quy luật của đời sống, tách biệt với cộng đồng

+ Họ chà đạp lên các thành tựu lao động do người khác để lại.

– Dẫn chứng:

+ Những con người quên đi nguồn cội, gốc gác của mình.

+ Những câu tục ngữ nói về vong ơn bạc nghĩa: Qua cầu rút ván, Có trăng quên đèn, Có mới nới cũ, Được cá quên nơm, Ăn cháo đá bát, …

+ Mẩu chuyện “Người nông dân và con rắn“

Luận điểm 5: Bài học nhận thức và hành động

– Nhận thức:

+ Lòng biết ơn là một đức tính cần có ở mỗi con người.

+ Sống có lòng biết ơn thể hiện lối sống văn hóa, tình nghĩa, đoàn kết, gắn bó của con người Việt Nam.

+ Cần trân trọng, ghi nhớ công ơn dù bản thân nhận được sự giúp đỡ nhiều hay ít.

+ Luôn sẵn sàng báo đáp công ơn của những người giúp đỡ ta khi bản thân có khả năng.

+ Nên có những hành động cụ thể để giúp đỡ, chia sẻ và tri ân.

– Hành động:

+ Biết ơn những người đã mang lại cho mình những lợi ích

+ Biết ơn ông bà, cha mẹ, thầy cô giáo đã không quản khó nhọc nuôi dạy chúng ta nên người.

+ Biết nói lời cảm ơn khi nhận một điều tốt đẹp từ người khác.

+ Tham gia các hoạt động đền ơn đáp nghĩa trong xã hội.

+ Tuyên dương, ca ngợi, tôn vinh kịp thời, đúng lúc những hành động tốt đẹp trong cuộc sống.

+ Phấn đấu học tập tốt, rèn luyện nhân cách nhân phẩm trở thành người hữu ích mai này đem sức mình xây dựng quê hương đất nước.

c. Kết bài nghị luận lòng biết ơn

– Khẳng định lại quan điểm về lòng biết ơn (quan trọng, cao đẹp, cần gìn giữ,…)

– Liên hệ bản thân: Em đã, đang và sẽ làm gì để thể hiện lòng biết ơn?

Tham khảo thêm: Dàn ý nghị luận về lòng biết ơn

Văn mẫu: Nghị luận xã hội về lòng biết ơn

Nghị luận 200 chữ về lòng biết ơn

Đoạn văn 1

Lòng biết ơn luôn là thái độ sống cần phải nâng niu và trân trọng, đó không chỉ là truyền thống tốt đẹp “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc, mà bản thân mỗi người phải nhận thức được điều này để cùng nhau xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Chính vì vậy, lòng tri ân mang giá trị nhân văn sâu sắc, trổ tài tấm lòng giữa người với người. Lòng tri ân được dấu hiệu trên nhiều khía cạnh như tri ân cội nguồn, tri ân những người sinh thành, giáo dưỡng, tri ân những thế hệ đi trước, tri ân cả những người giúp đỡ ta những lúc khó khăn, thất bại… Lòng tri ân không chỉ đến từ những người, những việc to lớn mà còn xuất phát từ những điều rất nhỏ. Đây là điều mỗi người cần ghi nhớ, để trân quý, để đáp lại bằng những hành động cụ thể với toàn bộ tấm lòng. Ngoài ra, có rất nhiều người đã chà đạp lên thành tựu của xã hội, không coi trọng những gì mình đang có, điều đó đồng nghĩa với việc không coi trọng thế hệ đi trước đã dựng xây và cống hiến. Họ không ý thức, không biết nâng niu và trân trọng cuộc sống. Vì vậy, so với thế hệ trẻ ngày nay thì tập luyện, bồi đắp lòng tri ân là điều thiết yếu để không quên cội nguồn, nhắc nhở bản thân trân trọng thành tựu của quá khứ.

Đoạn văn 2

Một trong những đức tính quý báu của con người Việt Nam đó là truyền thống về đạo lý của lòng tri ân. Mang ơn là sự ghi nhớ, trân trọng những gì mình thu được từ người khác từ đó có những hành động thiết thực để đền đáp công ơn đó. Người có lòng tri ân là người có những việc làm và hành động thiết thực đẹp đẽ. Lòng tri ân của con người Việt Nam được trổ tài ở tục thờ cúng ông bà tổ tiên, những hành động hướng về, tri ân những người có công với quốc gia như: ngày thương binh liệt sĩ, ngày nhà giáo Việt Nam, ngày doctor Việt Nam,… những ngày này con người ta tưởng nhớ về nhau, dành cho nhau những lời chúc, những món quà và những điều tốt đẹp nhất. Lòng tri ân của con người giúp quốc gia phát triển nhân văn hơn, giàu tình cảm hơn. Là một người học sinh, tương lai tươi sáng của quốc gia, mỗi tất cả chúng ta ngay từ hiện thời hãy tích cực trau dồi và tập luyện đức tính tri ân để sau này trở thành một con người vừa có tài lại vừa có đức xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của cha ông đi trước.

Đoạn văn 3

Hơn cả một phẩm đức, tri ân là một đạo lí, một lối sống, là nét đẹp truyền thống của dân tộc Việt Nam từ bao đời nay. Mang ơn là sự giãi bày thái độ trân trọng, tình cảm và những việc làm đền ơn, đáp nghĩa so với những người đã giúp đỡ mình với những người có công với dân tộc, quốc gia. Sống có lòng tri ân tạo ra mối quan hệ tốt đẹp, lành mạnh giữa con người với con người, trổ tài lối sống nhân văn cao thượng. Học sinh cần phải có lòng tri ân so với ông bà, cha mẹ, thầy cô bỏi họ đã có công ơn sinh thành, chăm sóc và giáo dục tất cả chúng ta nên người. Công ơn ấy cao rộng như sông núi. Người sống có lòng tri ân sống ân tình, thủy chung, luôn được người khác yêu mến và kính trọng. Để trổ tài lòng tri ân của mình so với người khác, phải luôn ghi nhớ đến công ơn của người khác so với mình; làm những việc làm trổ tài sự tri ân như: cảm ơn, chăm sóc, thăm hỏi, giúp đỡ… Đồng thời, phê phán những hành động vong ơn, bội nghĩa diễn ra trong cuộc sống hằng ngày. Người sống không có lòng tri ân chỉ nghe đến bản thân mình, sống ích kỉ, vong ơn, luôn bị người khác xa lánh, khinh bi, dễ thất bại trong cuộc sống này.

Tham khảo thêm bài nghị luận mẫu về lòng tri ân với các thế hệ cha anh và trách nhiệm của thanh niên

Top 5+ bài văn hay nghị luận xã hội về lòng tri ân

Nghị luận về lòng tri ân mẫu số 1

Tất cả chúng ta sinh ra trên đời không ai là hoàn hảo cả. Ai rồi cũng sẽ có lúc gặp khó khăn, hoặc sai lầm… cần phải nhận sự giúp đỡ của người khác. Khi đó, tất cả chúng ta cần phải tri ân họ, những người đã giúp đỡ, cưu mang ta lúc khó khăn hoạn nạn, đó chính là lòng tri ân. Lòng tri ân cũng là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn đời nay, cần phải được gìn giữ và phát huy.

Có một câu tục ngữ rất hay để nói về lòng tri ân, đó chính là “Uống nước nhớ nguồn”. Nội dung câu tục ngữ khuyên tất cả chúng ta nên nhớ tới cội nguồn, những người đã sinh ra ta, cho ta cuộc sống tốt đẹp với sự tri ân sâu sắc nhất. Không ai trên đời tự nhiên mà sinh ra, ta đều có cội nguồn, có người cha, người mẹ đã sinh ra ta, nuôi ta khôn lớn. Công lao sinh thành, dưỡng dục có ý nghĩa rất to lớn với mỗi người. Và tất cả chúng ta cần phải tri ân, tìm cách báo đáp cha mẹ đã cho tất cả chúng ta được như ngày hôm nay.

Ngoài ra, lòng tri ân còn trổ tài ở khắp nơi trong cuộc sống, ở bất kỳ hoàn cảnh nào, tất cả chúng ta cũng cần phải ghi nhớ và trổ tài lòng tri ân. Đó chỉ đơn giản là khi tất cả chúng ta bưng đĩa cơm để ăn, tất cả chúng ta hãy nghĩ đến những người nông dân vất vả làm ra hạt gạo, mà nâng niu, trân trọng, không lãng phí thức ăn, đó đã là trổ tài lòng tri ân của tất cả chúng ta rồi. Hơn thế nữa, tất cả chúng ta cũng cần phải tri ân những thế hệ cha ông đi trước, những người đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, cả mạng sống của mình để đổi lại nền hòa bình độc lập cho quốc gia như ngày hôm nay.

Đó là với những thế hệ đi trước, còn trong cuộc sống hiện tại, tất cả chúng ta phải trổ tài sự tri ân với những người đã giúp đỡ mình. Ta tri ân cha mẹ sinh ra, thì cũng nên tri ân thầy cô đã dạy dỗ cho ta tri thức, dạy ta nên người. Khi trưởng thành, cũng nên tri ân những người đã giúp đỡ ta trong công việc, cuộc sống, để có thời cơ báo đáp lòng tốt của họ. Khi tất cả chúng ta cho đi, chắc nịch sẽ nhận lại nhiều hơn như vậy.

Lòng tri ân thật đáng quý, nhưng những con người vong ơn, vô tình vô nghĩa thì thật đáng chê trách. Nhất là giới trẻ ngày nay. Các em thậm chí quên mất cả công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Rồi vô tư nhận sự giúp đỡ của người khác như một lẽ hiển nhiên mà không nghĩ đến việc tri ân và báo đáp những người đã giúp đỡ mình. Cứ như vậy, các em sẽ trở thành những con người vô cảm, sống mà không có tình yêu thương, không thu được sự thông cảm của những người xung quanh.

Thật vậy, mỗi tất cả chúng ta dù là bất kỳ ai, ở lứa tuổi nào hay trong hoàn cảnh nào cũng cần phải có lòng tri ân. Lòng tri ân không tự nhiên mà có, mà xuất phát từ chính trong tâm hồn của tất cả chúng ta. Tất cả chúng ta cần phải tập luyện để có một tư cách tốt, và luôn tri ân, nhớ đến nguồn cội, cũng như những người đã giúp đỡ mình.

Nghị luận về lòng tri ân mẫu số 2

“Trong cuộc sống đời thường, chúng ta hầu như không nhận ra rằng mình nhận nhiều hơn là cho đi, và chỉ khi có lòng biết ơn thì cuộc sống mới trở nên phong phú” (D. Bonhoeffer). Thật đúng như vậy, con người tất cả chúng ta được xem là loài động vật bậc cao, đứng lên trên muôn loài trên Trái Đất này ngoài sáng tạo ra ngôn ngữ còn có hoạt động của tư duy. Trong sự phức hợp của phần thiết kế thượng tầng này, thì lòng tri ân chính là một trong những điều làm ra sự đặc biệt.

Xem Thêm :  Cách kiếm tiền cho học sinh lớp 8

Mang ơn là sự ghi nhớ và trân trọng những gì mình thu được từ người khác. Lòng tri ân là sự trổ tài sự tri ân của mình so với những thành tựu lao động của ông cha ta để lại. Lòng tri ân là nền tảng nhất định phẩm chất của con người. Lòng tri ân được trổ tài rất phong phú trong cuộc sống hằng ngày của mỗi tất cả chúng ta. Sự tri ân được phát huy hàng ngày, hằng giờ, từ những hành động nhỏ lẻ cho đến những hoạt động to lớn.

Con người Việt Nam có truyền thống ngoan hiền, hiếu thảo, lòng tri ân được trổ tài thông qua phong tục thờ cúng ông bà, tổ tiên. Trổ tài trí não tri ân sâu sắc của con cháu dành cho ông bà, cha mẹ, những người đã có công lao sinh thành, nuôi dưỡng. Không những vậy, họ còn thờ cúng toàn bộ những bậc nhân thần (những con người bình thường, có công với quốc gia, sau khoảng thời gian mất được tôn lên làm thần), những Nguyễn Trung Trực, Nguyễn Hữu Cảnh, tấm ảnh Bác Hồ giản dị linh thiêng được treo ở vị trí trang trọng giữa nhà…

Đó được xem là truyền thống tốt đẹp của tín ngưỡng dân gian, như một dòng chảy, một sợi dây link suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Là điều mà tất cả chúng ta không thể dễ dàng bắt gặp ở nhiều dân tộc khác.

Có thể Việt Nam cũng là một trong những quốc gia có nhiều ngày tưởng niệm nhất trên toàn cầu trong suốt một năm. Ngày 27/7, ngày 22/12, ngày 20/10…, đó là những ngày lễ trọng đại của quốc gia, để tri ân các người hùng liệt sĩ, những bà mẹ Việt Nam kiên cường, đảm đương. Đó là tiếng nói lên tiếng cho lòng tri ân so với những con người đã vì quốc gia ngã xuống cho hòa dân dã tộc.

Không thể không kể đến truyền thống tôn sư trọng đạo của con dân Việt. Ngày xưa, dưới cơ chế phong kiến, người thầy chỉ xếp sau “Quân” và “Phụ mẫu”, địa vị luôn được kính trọng. Ngày nay, bước vào xã hội hiện đại, thì người giáo viên lại càng được tôn trọng.

Lòng tri ân đã là một chuẩn mực đạo đức đẹp trong tâm thức người con dân Việt. Như D. Bonhoeffer đã nói: “Trong cuộc sống đời thường, chúng ta hầu như không nhận ra rằng mình nhận nhiều hơn là cho đi, và chỉ khi có lòng biết ơn thì cuộc sống mới trở nên phong phú”. Lòng tri ân là đức tính trọng yếu của mỗi con người.

Người sống có lòng tri ân là những người thấu hiểu đạo lí “Uống nước nhớ nguồn”, họ nhận thức được bản thân mình khi được sinh ra đã mang trong mình một cái ơn lớn của đất trời, của vũ trụ. Sống trong cái vũ trụ ấy, việc thu được và cho đi đó là một lối sống văn hóa, tình nghĩa, từ những gì tất cả chúng ta thu được và trao cho nhau, tất cả chúng ta đang góp sức xây dựng một cuộc sống xinh đẹp, tươi sáng.

Để có thể xây dựng được một môi trường như vậy, việc tất cả chúng ta chính là hành động ngay hiện thời. Không phải chỉ có những hành động to lớn thì mới trổ tài được lòng tri ân, mà nó tồn tại trong những hành động hằng ngày. Mang ơn so với đĩa cơm mà mỗi ngày mẹ nấu, tri ân những giọt mồ hôi thấm áo trên đôi vai hao gầy của cha. Mang ơn ông bà đã kể cho tất cả chúng ta nghe những mẩu truyện thấm tình gia đình. Mang ơn những lời giảng nhiệt tình của thầy cô trên lớp, tri ân bác bảo vệ thanh mảnh trước cổng trường ngày ngày trông coi ngôi trường thân yêu của mình. Mang ơn dân tộc khi bản thân ta mang một trái tim đỏ, một màu da vàng, một bọc trứng trăm con cùng nở.

Từ những khoảnh khắc định hình bản thân đó, tất cả chúng ta hãy hăng hái tham gia những hoạt động hướng tới lợi nhuận cộng đồng, những hoạt động đền ơn đáp nghĩa… đó không chỉ giúp tất cả chúng ta chui rèn tính tình, mà còn hun đúc thêm trí não vào đạo đức của một con người hiểu về lòng tri ân một cách sâu sắc.

Tuy nhiên, trong thực tiễn xã hội không phải lúc nào cũng như bản thân con người mong ước. Không phải một con người nào cũng mang trong mình những giá trị của lòng tri ân. Cũng có một số người trong xã hội, họ sống trong sự vong ơn. Chỉ biết nhận cho bản thân mà không lúc nào nghĩ đến việc từ đâu mà họ có được những lợi nhuận đó. Họ như biển chết, chỉ biết dang tay đón nước từ các nguồn suối vào lòng, nhưng không phân phát, chia sẻ cho những nhánh nước nhỏ hơn, dần dần những người ấy sẽ tách mình ra khỏi xã hội, như biển chết, nước mặn chát, và chẳng có bất kì loài sinh vật nào sống gần đó được. Đã có biết bao nhiêu câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ hay xuất phát từ sự vong ơn này như: “Ăn cháo đá bát”, “Qua cầu rút ván”, “Vong ơn bội nghĩa”…

Lòng tri ân là một trong những đức tính trọng yếu nhất của con người. Có lòng tri ân, con người sẽ trở nên hiền hòa, nhân từ, có trước sau và khơi nguồn cho biết bao nhiêu đức tình tốt đẹp khác xuất hiện. Và khi có lòng tri ân, tâm hồn bạn sẽ chẳng còn là một “tinh cầu giá lạnh, với vì sao trơ trọi cuối trời xa”, mà đó sẽ là một tâm hồn “đậm hương”, “rộn tiếng chim” trong khu “vườn đầy hoa lá”.

Có thể bạn cũng quan tâm: Nghị luận về lòng hiếu thảo của thế hệ trẻ Việt Nam hiện tại

Nghị luận về lòng tri ân ngắn nhất mẫu số 3

Lòng tri ân là một trong những đạo lý con người rất quý báu của nhân dân ta. Ông bà ta từ bao đời nay đã luôn phấn đấu lưu truyền và phát huy trí não “uống nước nhớ nguồn” cho biết bao thế hệ con cháu.

Lòng tri ân là gì? Đó chính là tình cảm, sự chân tình được dành cho những người đã có công giúp đỡ, chăm sóc mình trong mọi hoàn cảnh, dù trong lúc vui vẻ hay hoạn nạn. Là một người có lòng tri ân, nó trổ tài tất cả chúng ta là một con người biết phải trái, trước sau, biết tôn trọng những người có công. Nhờ đó sẽ giúp ta cũng tích cực hơn làm những điều tốt trong cuộc sống.

Khi đất VN trải qua bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, từ những ngày khai thiên lập địa cho đến ngày nay, có biết bao nhiêu người dân, người hùng đã hi sinh thân mình để đóng góp xây dựng quốc gia. Để có được cuộc sống trong thời bình, thu được sự chở che, yên ấm của Đảng và nhà nước thì tất cả chúng ta đã phải trải qua rất nhiều mất mát. Chính vì lẽ đó, những thế hệ sau luôn được dạy dỗ cần tỏ lòng tri ân đến những người mẹ Việt Nam người hùng, đến những người lính cách mạng, đến gia đình bố mẹ của ta. Những ngày kỉ niệm như 27/7 là Ngày thương binh liệt sỹ hàng năm là một dịp trọng yếu để ta nhắm đến những giây phút mặc niệm về công ơn tạo dựng của những người người hùng ấy.

Lòng tri ân còn được trổ tài trong cuộc sống đời thường. Một lời cảm ơn khi thu được sự giúp đỡ từ người khác. Mang về những điểm mười, những lời khen để giành tặng cha mẹ là ta đã biết tỏ lòng tri ân đến sự nuôi dưỡng  giáo dục của cha mẹ thầy cô. Khi lớn lên, trưởng thành, bổn phận của con cái là phải biết chăm sóc cha mẹ lúc về già, ốm đau bệnh tật. Hay việc có thể trở thành những con người thành công, có công ăn việc làm ổn định là ta cũng cần tri ân đến công sức truyền dạy của thầy cô. Thật vậy, ngay cả đĩa cơm ta ăn, chiếc áo ta mặc hàng ngày, ta cũng cần phải biết trân trọng, gìn giữ bởi công sức của những người làm ra đó thật sự rất vất vả, trải qua nhiều giai đoạn mới làm ra được một sản phẩm hoàn chỉnh

Bởi vì tầm trọng yếu của lòng tri ân, giúp mọi người trở nên tốt đẹp hơn, biết cách chia sẻ giúp đỡ khi cần. Vì thế ông bà ta đã thông qua rất nhiều các câu ca dao, tục ngữ, bài thơ để truyền tải, xúc tiến trí não tri ân mọi người như câu “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” / “con ơi ghi nhớ lời này / công cha nghĩa mẹ ơn thầy chớ quên”. Việc tất cả chúng ta biết tỏ lòng tri ân giúp gìn giữ và phát huy những truyền thống tốt đẹp, làm cho quốc gia, con người có cuộc sống hạnh phúc, nhân ái hơn.

Thế nhưng, với guồng quay của cuộc sống làm cho con người ngày càng trở nên bận rộn hơn. Họ không có nhiều thời gian trò chuyện, tâm sự cùng cha mẹ. Thậm chí, khi cha mẹ về già, họ để họ sống cô quạnh ở những phòng khám, hay trại dưỡng lão mà thiếu đi hơi ấm gia đình, tình thương của con cái dành cho cha mẹ. Hay khi ta ra trường, trưởng thành, việc hỏi thăm thưa gửi với những thầy gia sư cũ trở nên quá xa vời. Họ quên đi những người bạn, người gắn bó đã luôn ở bên quan tâm, giúp đỡ họ lúc họ khó khăn khi giờ đây, họ đã đứng trên những thành công khác.

Đó là những điều mà tất cả chúng ta cần thật sự quan tâm, vì nếu không nghe đến giá trị của gia đình, cội nguồn thì những truyền thống, văn hóa quốc gia sẽ bị thui chột, mài mòn và biến mất. Những kẻ “qua cầu rút ván“ hay “ăn cháo đá bát” cần bị hủy diệt một cách nghiêm khắc.

Lòng tri ân là một phẩm chất đạo đức đáng quý của con người. Biết sống sao cho trọn vẹn với những người có công giúp đỡ, nuôi nấng mình, chắc nịch bạn sẽ nhận lại được những điều tốt đẹp hơn nữa trong cuộc sống.

Nghị luận về lòng tri ân truyền thống cao đẹp của dân tộc mẫu số 4

Quốc gia tất cả chúng ta trải qua hơn bốn nghìn năm đô hộ giặc tàu, tám mươi năm đô hộ giặc tây, gánh chịu bao nhiêu thăng trầm. Nhưng ngày hôm nay, tất cả chúng ta đã được thống nhất, được hòa bình, sống trong yên ấm, nhà nhà hạnh phúc. Toàn bộ đều nhờ vào sự hi sinh và đổ máu của biết bao người hùng. Do đó, hãy ghi nhớ công ơn của họ, hãy nhìn về quá khứ để hiểu được thành tựu ngày hôm nay. Tất cả chúng ta cần phải gìn giữ và phát huy truyền thống cao đẹp của dân tộc, một nét văn hóa của Việt Nam đó chính là uống nước nhớ nguồn, đó là ăn quả phải nhớ kẻ trông cây.

Những câu tục ngữ của ông cha xưa để lại cho tất cả chúng ta luôn là những lời giáo dục, nhắc nhở vô cùng đúng và hữu ích. Câu tục ngữ “uống nước nhớ nguồn”, “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” chính là khuyên ta phải luôn có lòng tri ân và tôn trọng với những người đã hi sinh vì dân tộc, so với ông bà, tổ tiên với công lao của cha mẹ ta, với những người đã giúp đỡ tất cả chúng ta trong cuộc sống. Đây là đạo lý cần được truyền từ đời này sang đời khác, và cần được phát huy gìn giữ.

Mỗi người đều có những cách dấu hiệu lòng tri ân, thành kính theo những cách riêng, có thể ngay trong lời nói, hay ở cử chỉ, hành động, hay chỉ là ánh nhìn của mình. Chỉ cần bạn có tâm thì ở bất kỳ dấu hiệu nào đều đáng quý, đáng trân trọng.

Nhìn lại trang lịch sử quốc gia mình ta càng thấy khâm phục con người xưa hơn. Bốn nghìn năm phương Bắc đô hộ, nhằm biến VN thành một tỉnh của chúng, chúng mang chữ viết, mang phong tục tập quán, mang nền giáo dục nho học của chúng vào đất VN, rồi lại đến bọn thực dân Pháp, bọn đế quốc Mỹ, phát xít Nhật chúng áp bức, lợi dụng dân ta, muốn biến dân ta thành thuộc địa. Nhưng hãy nhìn ngày hôm nay của tất cả chúng ta để thấy được rằng, tất cả chúng ta đang là một quốc gia độc lập, tất cả chúng ta có tiếng nói, có ngôn ngữ, văn hóa, phong tục riêng.

Tất cả chúng ta được thừa nhận là một dân tộc có lãnh thổ, chủ quyền… Toàn bộ điều này được đánh đổi bằng chính con người Việt Nam xưa, các vị người hùng, tầng lớp nông dân, tri thức, người già cho đến phụ nữ, trẻ nhỏ của ngày xưa,… không sợ súng đạn, không sợ thương vong, sẵn sàng một lòng đuổi toàn bộ bọn cướp nước bán nước. Công lao đó quá to lớn, vĩ đại, đó chính là một tường thành mãi mãi của thời gian, cột mốc không lúc nào được xóa bỏ, tất cả chúng ta cần trân trọng và tri ân. Hãy hướng về cội nguồn, nơi những người đã khuất đã nằm xuống, hãy để họ mãi sống trong lòng tất cả chúng ta.

Mỗi năm, tất cả chúng ta đã chúng thường tổ chức ngày tưởng nhớ công lao những người người hùng liệt sĩ vào ngày 27/7. Tất cả chúng ta cũng luôn tổ chức những cuộc tìm kiếm những mộ người hùng vô danh về với người thân của họ. Tất cả chúng ta cũng luôn thăm hỏi, tặng quà, tạo công việc cho những người thương binh, những mẹ Việt Nam người hùng. Tuy chỉ là những hành động nhỏ, nhưng đây cũng là một phương pháp để tất cả chúng ta trổ tài lòng tri ân, uống nước nhớ nguồn của dân tộc.

Và hơn hết, tất cả chúng ta phải nhớ đến công ơn dưỡng dục, sinh thành của cha mẹ. Cha mẹ là những người luôn cho ta những thứ tốt đẹp nhất mà không lúc nào cần tất cả chúng ta đền đáp. Cha mẹ sẵn sàng hi sinh, chiu mọi khó khăn, có thể nhường cơm, nhịn đói để lo cho ta được no đủ. Vậy, mỗi đứa con hãy khắc cốt ghi tâm sự hi sinh thầm lặng của cha mẹ.

Tất cả chúng ta hãy phấn đấu học tập, tập luyện thật tốt, trở thành người tốt, người có ích cho xã hội. Lúc đó chính bạn sẽ khiến phụ huynh được ấm lòng và hạnh phúc. Khi cha mẹ về già, nhìn những thành tựu bạn gặt hái được sẽ khiến họ vui vẻ khỏe mạnh. Là một đứa con, chỉ cần nụ cười trên đôi môi cha mẹ bạn sẽ thấy hạnh phúc nhường nào, vì sao ngay lúc này bạn không thực hiên.

Và tri ân với những người giúp đỡ với tất cả chúng ta như câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Họ đã sẵn sàng giúp đỡ bạn khi bạn khó khăn, nếu không có họ liệu bạn có vượt qua và thành công không. Lòng tri ân sẽ giúp cho mối quan hệ giữa người với người trở nên tốt đẹp hơn, tình cảm hơn. Nhưng bạn phải giãi bày lòng tri ân bằng chính trái tim của mình, để nó trở nên chân tình và thiêng liêng nhất.

Xem Thêm :  Con Gián số mấy? Sợ gì nhất? 3 cách diệt gián Tận Gốc ở nhà

Nhưng trên thực tiễn vẫn còn nhiều mảng tối, và tồn tại nhiều tệ nạn như phá hủy những nơi cổ kính, chụp hình phản cảm bên những bia mộ, con cái đuổi cha mẹ ra khỏi nhà, đánh đập cha mẹ. Họ phản bội lại với những người đã giúp đỡ mình, đã hướng dẫn mình đi đúng đường. Họ quên đi những giá trị tốt đẹp của dân tộc luôn uống nước nhớ nguồn, tri ân với những công lao trong quá khứ, luôn nhớ đến công ơn sinh thành và nuôi dưỡng, nhớ ơn với những người đã giúp đỡ mình.

Thật buồn và đáng tiếc làm sao! Tất cả chúng ta cần lên án, phê phán tình trạng này. Cuộc sống sẽ chẳng còn tốt đẹp và ý nghĩa khi tất cả chúng ta quên đi những lòng tri ân, nó đẩy tất cả chúng ta lạc lõng trong xã hội, thật tệ bạc khi bạn đang sống cuộc sống hôm nay trên mồ hôi, nước mắt và máu của những người đã đi trước mà bạn lại vô tâm không nhớ đến.

Giới trẻ ngày nay, chính là một thế hệ mới mang quốc gia đến tầm cao mới, vậy các bạn đừng bỏ đi truyền thống quý báu của dân tộc. Tất cả chúng ta hãy làm cháy nồng trào lưu người hùng, tưởng nhớ những người đã khuất, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn, và đặc biệt hãy là một người hiếu thảo so với cha mẹ và người thân… đây chính là hành động thiết thực nhất mà bạn phải làm. Đừng bỏ qua nó.

Uống nước nhớ nguồn hay ăn quả nhớ kẻ trồng cây chính là nét đẹp, bản sắc, đạo lý của dân tộc Việt. Hãy cùng gìn giữ và quý trọng, hãy sống để tưởng nhớ và tri ân, hãy mở rộng trái tim của tất cả chúng ta để cùng tạo ra nhưng trang sử mới tốt đẹp cho dân tộc Việt Nam.

Nghị luận về lòng tri ân trong cuộc sống hàng ngày mẫu số 5

Đất VN là quốc gia giàu truyền thống văn hóa. Có rất nhiều đạo lí mà ông cha tất cả chúng ta truyền dạy, vẫn là những đạo lí chẳng lúc nào sai cả. Con người sống trong xã hội cần phải có lòng tri ân, để tất cả chúng ta trân trọng những gì mà người khác mang lại cho tất cả chúng ta.

Lòng tri ân đơn giản là ai đó có ơn với tất cả chúng ta, và tất cả chúng ta ghi nhớ ơn của người ấy với mình. Muốn được đền đáp ân nghĩa của người ấy.

Trong cuộc sống hàng ngày, tất cả chúng ta phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách. Đôi lúc tất cả chúng ta mắc phải sai lầm, và may mắn khi có người giúp đỡ tất cả chúng ta khắc phục. Tất cả chúng ta cần tri ân họ, quý trọng những gì họ đã giúp đỡ tất cả chúng ta.

Là một công dân của quốc gia, là những người đang hưởng cơ chế của xã hội. Tất cả chúng ta có rất nhiều thứ cần phải tri ân. Trước hết đó là tri ân những bậc cha, mẹ những người đã sinh thành ra tất cả chúng ta. Những người đã hi sinh cả đời vì tất cả chúng ta, từ khi tất cả chúng ta còn bé. Cha mẹ đã chăm sóc, dìu dắt tất cả chúng ta cho tới tận khi cha mẹ mất đi. Công lao của cha mẹ so với tất cả chúng ta là vô cùng to lớn mà không thể làm cách nào tất cả chúng ta bù đắp lại được. Vì vậy, tất cả chúng ta phải tri ân họ, để không phải hối hận. Cha mẹ không thể nào sống với tất cả chúng ta cả đời được, sẽ có ngày cha mẹ mất đi, hãy tri ân, chăm sóc, quan tâm tới cha mẹ. Để những điều tuyệt vời nhất sẽ đến với tất cả chúng ta.

Mang ơn với thầy cô, đồng bọn, những người xung quanh. Thầy gia sư dục tất cả chúng ta, giúp tất cả chúng ta có một hành trang về tri thức vững chắc để bước vào đời. Những người cả đời mình làm cho sự nghiệp giáo dục, mang đò chở học sinh đến bờ bến của thành công. Hay đồng bọn, những người sát cánh cùng tất cả chúng ta mỗi khó khăn, vất vả.

Hay những người không may xảy ra tai nạn trên đường. Được người khác cứu giúp kịp thời. Họ thật sự may mắn vì đã được người khác giúp đỡ. Vì vậy, hãy tri ân những người đã giúp mình thoát khỏi cơn nguy hiểm.

Những chiến sĩ đã hi sinh thân mình cho độc lập của toàn dân tộc, hay những người vẫn canh phòng cho bình yên của quốc gia ở nơi xa. Nhiều lắm những thứ mà tất cả chúng ta cần tri ân, cần trân trọng. Giá trị của cuộc sống mang lại cho tất cả chúng ta là vô cùng to lớn. Bởi vậy, tất cả chúng ta cần phải trân trọng cuộc sống đó, sống một cách có trách nhiệm, tri ân cuộc sống đã đến với tất cả chúng ta.

Cuộc sống kì diệu là vậy, nhưng không phải ai cũng biết sống một cách đúng mực, tri ân với đời. Có nhiều người sẵn sàng vứt bỏ những giá trị tốt đẹp ấy một cách trắng trợn. Họ đối xử tệ bạc với cha mẹ của mình, thay vì tri ân vì công lao của cha mẹ đã sinh thành. Họ lại tàn nhẫn đánh đập, đuổi cha mẹ ra đường. Những hình ảnh khiến con người phải đau lòng, vẫn diễn ra ở đâu đó khắp nơi.

Xã hội hiện đại, làm cho con người chỉ biết tới bản thân mình. Và coi rằng toàn bộ mọi thứ mà họ có được đều là do bản thân họ. Chẳng ai khác cho họ một điều gì, thành ra họ nghĩ rằng chẳng phải tri ân bất kì một ai cả. Chính vì những tư tưởng ấy đã làm cho một phòng ban con người trong xã hội mới, đánh mất đi tư cách của chính bản thân mình.

Mang ơn là đức tính cao đẹp, truyền thống văn hóa của dân tộc. Giữ gìn truyền thống văn hóa là phương pháp để giữ gìn bản sắc của một quốc gia. Một quốc gia phát triển không phải chỉ ở kinh tế, mà đó còn ở văn hóa bản sắc của quốc gia đó.

Hãy trân trọng cuộc sống đang ở quanh bạn, trân trọng những người vẫn đang ở quanh tất cả chúng ta. Mang ơn đời, vì đã cho tất cả chúng ta thời cơ để được sống. Được làm toàn bộ mọi thứ mà tất cả chúng ta muốn. Để cho hạnh phúc luôn tràn đầy trong mỗi tất cả chúng ta. Cảm ơn cuộc sống đã cho tất cả chúng ta được tồn tại.

Văn nghị luận về lòng tri ân mẫu số 6

“Uống nước nhớ nguồn”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”,. là những câu tục ngữ thân thuộc trổ tài một truyền thống đạo lí được truyền từ đời này tử vong khác của con người Việt Nam. Đó chính là nét đẹp của lòng tri ân – một trong những phẩm chất vô cùng cao quý và ngời sáng những giá trị của lối sống thủy chung, ân nghĩa.

Như tất cả chúng ta đã biết, lòng tri ân là sự ghi nhớ, tri ân và là nét đẹp của lối sống coi trọng ân nghĩa so với những người đã từng giúp đỡ mình. Lòng tri ân được trổ tài qua rất nhiều hành động, việc làm cao đẹp vô cùng phong phú và phong phú. Đó có thể là lòng thành kính so với những người đã khuất qua những phong tục thờ cúng tổ tiên. Là sự tưởng nhớ công ơn của các vị vua Hùng qua ngày giỗ Tổ mùng 10 tháng 3 hay sự tri ân so với những người đã hi sinh vì độc lập tự do của dân tộc như Ngày thương binh liệt sĩ 22/7 hằng năm,. Đó có thể là sự tri ân công ơn dạy dỗ của các thầy gia sư thông qua ngày Nhà giáo Việt Nam 20/ 11,. Toàn bộ những dấu hiệu trên đã trổ tài ý nghĩa sâu sắc của lòng tri ân so với cuộc sống của con người.

Lòng tri ân là một trong những truyền thống đạo lí của dân tộc ta, trổ tài rõ giá trị trí não hết sức tốt đẹp và sâu sắc. Nhờ sự khắc ghi và tưởng nhớ công ơn, những con người thế hệ sau sẽ luôn khắc ghi, tưởng nhớ đến công ơn của thế hệ cha anh đi trước, đồng thời biết trân trọng, nâng niu những gì đang có trong hiện tại. Bởi toàn bộ những thành tựu mà tất cả chúng ta đang thưởng thức đều không phải tự nhiên xuất hiện, mà đều trải qua quá trình lao động, sản xuất của người khác. Quá trình đó có thể thấm đẫm mồ hôi, nước mắt và thậm chí chứa đựng những hi sinh, mất mát vô cùng to lớn và vĩ đại.

Những hạt cơm, hạt gạo hết sức bé nhỏ mà hằng ngày tất cả chúng ta thưởng thức đã trải qua một quá trình chăm sóc, vun trồng tỉ mỉ “nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống”, là sự “dãi nắng dầm mưa”, “hai sương một nắng” tần tảo, vất vả của người nông dân. Đặc biệt, khung trời tự do, hòa bình và nền độc lập mà hôm nay đất VN có được là nhờ vào sự hi sinh xương máu của thế hệ cha anh đi trước. Với trí não yêu nước mãnh liệt và lí tưởng sống cao đẹp, những người lính đã xông pha mặt trận, can trường, dũng cảm đối mặt với “mưa bom bão đạn”, hi sinh tuổi xuân, tuổi đời “Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh” để đánh đuổi ngoại xâm và bảo vệ lãnh thổ, cương vực của dân tộc. Nhận thức được công ơn to lớn đó, toàn thể quốc gia Việt Nam vẫn luôn tri ân, khắc ghi, tưởng nhớ đến những người hùng liệt sĩ đã khuất và giúp đỡ, trợ giúp những người thân, gia đình của những người thương binh. Lòng tri ân còn là chuẩn mực để nhắc nhở con người về giá trị của gia đình, quê hương và cội nguồn.

Tuy nhiên, bên cạnh những người luôn phấn đấu gìn giữ, phát huy lòng tri ân, vẫn còn tồn tại những con người có lối sống đi trái lại với những giá trị tốt đẹp của dân tộc, trổ tài qua việc lãng quên quá khứ, sống bội bạc, vong ơn phụ nghĩa. Đâu đó trong xã hội này, tất cả chúng ta vẫn dễ dàng bắt gặp những người con bất hiếu buông lời xúc phạm và ngược đãi bố mẹ. Thậm chí có những người sẵn sàng phản bội những người từng giúp đỡ mình để thỏa mãn lòng ích kỉ hay sự đố kị, ghen ghét. Đó là những hành động, thái độ sống đáng bị lên án, phê phán bởi họ đã lãng quên đi cội nguồn sinh thành, nuôi dưỡng.

Để gìn giữ và phát huy lòng tri ân, tất cả chúng ta cần ghi nhớ, tôn vinh, trân trọng những điều được tạo ra từ cội nguồn, quá khứ như những giá trị trí não, văn hóa tốt đẹp. Đồng thời, tích cực tham gia vào các trào lưu đền ơn đáp nghĩa bằng những hành động cụ thể và thiết thực; có thái độ lên án, phê phán mạnh mẽ so với lối sống vong ơn, bội bạc.

Như vậy, lòng tri ân là một trong những dấu hiệu tốt đẹp của lối sống thủy chung và là lẽ sống cao đẹp cần được phát huy, vun đắp hơn nữa trong cuộc sống hiện tại. Là những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, tất cả chúng ta cần ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục của bố mẹ, gia đình, thầy cô, bằng những hành động cụ thể như ngoan ngoãn, lễ phép và nỗ lực hơn nữa trong học tập và lao động.

Nghị luận lòng tri ân mẫu số 7

Mỗi người có mặt trên trái đất này đều có một cội nguồn. Ông cha ta xưa có câu: “Uống nước nhớ nguồn” và đến tận hiện thời câu tục ngữ ấy vẫn luôn đeo đuổi ta từ khi được sinh ra. Vậy thế nào là “uống nước nhớ nguồn”?

Câu tục ngữ thật ngắn gọn nhưng hàm ý thật sâu xa. “Uống nước” là điều tất cả chúng ta làm mỗi ngày, nhưng hai chữ này bao gồm nhiều ý nghĩa khác nữa. “Uống nước” tượng trưng cho người thưởng thức thành tựu, “nhớ” nói đến một thái độ, một tấm lòng tri ân, “nguồn” là nguồn cội, cội nguồn của toàn bộ những thành tựu mà con người được hưởng, “nhớ nguồn” là nhắc nhở những người thưởng thức phải biết tri ân, giữ gìn, phát huy những thành tựu của người làm ra chúng.

“Uống nước nhớ nguồn” có thể hiểu theo hai nghĩa đen: đây có thể là lời khuyên, khi nào uống nước thì phải nhớ nguồn, cũng là lời của ta tự nhủ mình rằng: uống những giọt nước này ta không thể quên từ đâu ta có nước để uống. Vậy “uống nước nhớ nguồn” trổ tài truyền thống đạo lý của con người Việt Nam rằng cần phải tri ân, trân trọng những người đã làm ra thành tựu cho ta hưởng đến ngày hôm nay.

Thật vậy, mọi sự vật đều có nguồn gốc. Của cải, vật chất, trí não đó chính là công sức do con người làm ra. Như việc bạn thưởng thức một chén cơm, bạn cảm thấy vị ngọt, nhưng với tôi chúng thật mặn, mặn vì những giọt mồ hôi, mặn vì những ngày dầm mưa dãi nắng, mặn vì họ đã bỏ biết bao công sức để làm ra những hạt gạo ngày hôm nay.

Bạn có thấy không sự hy sinh xương máu của các vị người hùng dân tộc, các chiến sĩ yêu nước vì sắc áo của dân tộc để rồi xây dựng quốc gia giàu đẹp phát triển đến ngày hôm nay, tạo cho ta một trí não vững mạnh. Việc xây dựng đền đài, lăng tẩm không chỉ để nhớ ơn những việc mà họ đã làm cho Tổ quốc mà đó còn là sự nhắc nhở ta không lúc nào được quên nguồn gốc của mình.

Nguồn gốc, nguồn cội không phải dễ có, ta cần phải biết trân trọng. Nhớ về nguồn cội thôi chưa đủ, ta cần phải tri ân và đó là nét đẹp đạo lý làm người của con người Việt Nam. Người Việt tất cả chúng ta luôn là những người sống với lòng tri ân, không lúc nào quên tổ tiên, nòi gióng, biết bảo vệ quê hương Tổ quốc.

“Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba
Dù ai buôn bán gần xa
Nhớ ngày giỗ tổ tháng ba thì về…”

Bốn câu lục bát mà mỗi người dân trên quốc gia Việt Nam này không lúc nào quên vì đó là những lời nhắc nhở con cháu “Dòng máu lạc hồng” luôn nhớ về cội nguồn của mình. Điều đó đã góp phần tạo ra nhiều phẩm chất cao quý của dân tộc, tạo ra những giá trị trí não cao đẹp mà trong đạo lý “uống nước nhớ nguồn” nổi lên như một truyền thống tiêu biểu và tôn vinh những người đã sinh ra mình, những người có công với làng xóm, với quê hương, quốc gia.

Xem Thêm :  7 cách trị hôi chân tận gốc, loại bỏ dứt điểm mùi hôi khó chịu

Không những thế, người Việt Nam không lúc nào quên những người người đã dạy dỗ mình. Nhờ có cha mẹ, ta đã được nuôi lớn tới ngày hôm nay, nhớ có thầy cô mà ta có đủ vốn tri thức để vững tin bước vào cánh cửa tương lai tốt đẹp. Toàn bộ những điều đó là dấu hiệu của một con người luôn “Ăn trái nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng”.

Sâu kín trong tâm hồn, tất cả chúng ta không phải là những người vong ơn. Tuy nhiên, vì đời sống máy móc, bận rộn; vì những lo ngại trong cuộc sống; có khi vì mệt mỏi, tất cả chúng ta đã không còn thì giờ tư duy đến những thành tựu mà họ đã tạo ra. Đó là điều mà ta cần khắc phục vì không khéo, nguồn cội sẽ đi vào quên lãng khi con người chỉ biết cuốn theo thời gian mà không ngừng nghỉ. Song, ta cần phê phán những kẻ “ăn cháo đá bát”, “có mới nới cũ”, đó là loại người lừa thầy phản bạn, bất hiếu, là một kẻ lười học, phá hoại tài sản của quốc gia như việc quên đi nguồn cội mình, khinh nhờn nguồn gốc của mình thì đó là việc đáng trách, ta cần phải loại bỏ.

Qua câu tục ngữ trên, ta càng thấy được đạo lí tốt đẹp của con người Việt Nam. Tư duy đến bốn chữ ngắn ngủi trong câu tục ngữ, “Uống nước nhớ nguồn,” tôi thấy những chữ này dạy ta những bài học vô cùng quý giá trong trí não tri ân. Ta cần biết trân trọng, kính trên nhường dưới, sống có tình có nghĩa. Tôi và bạn hãy phấn đấu học tốt để góp phần cống hiến làm ra những thành tựu cho lớp người đi sau.

Vậy là các em vừa bổ sung thêm cho mình nhiều nội dung được chúng tôi chọn lọc để có thể làm được một bài văn nghị luận về lòng tri ân tốt nhất. Trên đây là những bài văn về lòng tri ân nói chung. Trong vô số những bài học về lòng tri ân, tất cả chúng ta còn có những bài học về lòng tri ân thầy gia sư, cha mẹ…

Tất cả chúng ta lại cùng nhau tham khảo tiếp một số bài văn mẫu về từng dạng khác nhau về lòng tri ân nhé!

Bài văn nghị luận về lòng tri ân thầy gia sư

Dân tộc Việt Nam vốn có truyền thống đạo lý vô cùng tốt đẹp. Trong truyền thống đạo lý đó, chữ nhân được đặt lên hàng đầu. Một khía cạnh nhân nghĩa là lòng tri ân. Trong cuộc sống này, tất cả chúng ta hằng ngày phải chịu ơn biết bao nhiêu người. Từ đĩa cơm ta ăn, từ hình hài ta có rồi đến cuộc sống trí não từ đâu ta có? Phải chăng là do quả của biết bao con người từ nông dân vất vả một nắng hai sương, từ sự tần tảo hi sinh của cha mẹ và gần ta nhất là sự tận tụy hết lòng của thầy cô.

“Nhất tự vi sư. Bán tự vi sư”, “Không có thầy đố mày làm nên” là những lời khuyên sâu sắc của cha ông nhắc nhở tất cả chúng ta ghi nhớ công ơn thầy cô. Thầy gia sư có vai trò rất to lớn trong sự thành đạt của học sinh. Thầy cô là bậc đàn anh đi trước, là người có trình độ hiểu biết cao, có khả năng sư phạm dạy học cho học sinh những tri thức cơ bản phong phú, bao điều hay lẽ phải, hướng dẫn cho học sinh từng bước đi lên vững chắc. Đằng sau một học trò giỏi là một người thầy giỏi. Bởi thế, khi đạt được thành công trong cuộc sống, tất cả chúng ta phải ghi nhớ công ơn họ.

Vai trò và trách nhiệm của thầy cô rất to lớn. Không chỉ phân phối tri thức, thầy cô còn giáo dục ta nên người toàn diện. Thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai của mỗi con người. Thầy cô đã tốn rất nhiều công sức, những lời truyền đạt và cả tấm lòng của thầy cô dành cho học sinh. Mang ơn thầy cô nghĩa là chân tình ghi nhận công lao ấy.

Có tri ân thầy cô người học sinh mới thực hiện đúng tư cách làm người, thực hiện đúng đạo lý muôn đời của dân tộc “Tôn sư trọng đạo”. Chính lòng tri ân làm tăng thêm vẻ đẹp tư cách ở con người, mang lại cho ta niềm tin tưởng vào cuộc sống mà phấn đấu tiến lên phía trước.

Tất cả chúng ta phải xem đó là bổn phận và trách nhiệm của người học sinh. Đó là bổn phận của kẻ “Ăn quả nhớ người trồng cây”. Vì vậy ngay từ khi bước vào ghế nhà trường, học sinh đã được dạy “Tiên học lễ, hậu học văn”

Dù đó là cái lễ, là gốc, là nền, là yếu tố tư cách cơ bản của người được rèn dạy từ những bước đi loạng choạng đầu đời nhưng mấy ai hiểu được. Ngày nay, điều đáng sợ là lòng tôn kính thầy cô đã có nhiều dấu hiệu xấu. Vẫn còn biết bao học sinh quên đi cái lễ ấy. Họ tự hào về vốn tri thức nhỏ xíu của mình mà phủ nhận công của thầy cô, hạ thấp vai trò của thầy cô. Nhiều hiện tượng đáng buồn, học trò lại đứng ngang nhiên cãi lại thầy cô, dám làm những điều hạ thấp nhân phẩm của thầy cô như tạp chí đã phê phán. Thử hỏi có xã hội, quốc gia nào trên toàn cầu này lại không xem đạo đức lễ giáo là nền tảng giá trị cơ bản.

Tất cả chúng ta cần phải ra sức chống lại và ngoại trừ cái xấu đang phát triển. Tất cả chúng ta cần phải tìm hiểu nguyên nhân nào kéo theo hiện tượng ấy? Đó chính là những sách báo, phim ảnh xấu đang len lỏi dần để đầu độc tư tưởng vốn trong sáng của người học sinh để tạo ra thiên hướng bạo lực so với thầy cô.

Ngoài việc học ở thầy cô, người học sinh có thể học ở đồng bọn, ở những người xung quanh, ở cuộc sống, ở những tiến bộ văn minh trong xã hội. Nhưng tất cả chúng ta cũng phải luôn xác nhận vai trò của thầy cô vẫn là quyết định. Đồng bọn, xã hội chỉ đóng vai trò trợ giúp tiếp sức. Vì thế, tất cả chúng ta phải phải luôn quý trọng tấm lòng của thầy cô dành cho học sinh.

Cho dù xã hội có phát triển đến đâu, nền khoa học kỹ thuật có tiến bộ cách mấy thì đạo đức vẫn là nền tảng để phát triển tài năng xây dựng một xã hội văn minh, giàu đẹp. Tất cả chúng ta phải luôn nhất định trọng thầy, tri ân thầy cô là một những chuẩn mực đạo đức tốt đẹp của người học sinh.

Người có tài mà không có đức không những là người vô dụng như Bác Hồ đã nói mà còn có thể gây hại cho xã hội và quốc gia. Để sống có lòng tri ân, biết trân trọng những thành tựu lao động của người khác không có gì khác ngoài phải biết sống chân tình, sống vì người khác, hăng say học tập, bồi dưỡng nhân phẩm từng ngày, xây dựng ước mong, khát vọng cao đẹp, nhắm đến tương lai.

Mang ơn thầy gia sư là một trong việc học lễ. Việc học lễ là việc của một đời người. Đừng nghĩ đơn giản rằng, tôi chỉ trọng thầy, khi thầy giáo dục tôi nên người. Có thành đạt, tôi mới nhớ ơn thầy.

Tất cả chúng ta phải luôn biết kính trọng thầy, tri ân thầy dạy dỗ: học thật tốt, thành đạt trong cuộc sống là cách trổ tài lòng tri ân thiết thực nhất. Một lời nói lễ phép, một câu chào, một cái cúi đầu, vâng dạ của người học sinh… đủ làm thầy cô thấy ấm lòng.

Thầy cô là người mang đò đến bến. Khi trưởng thành và thành đạt, một lúc nào đó hãy nhớ về thầy cô. Đó cũng là một trong những dấu hiệu của lòng tri ân. Bởi thế, cần phê phán những hành động việc làm đi trái lại với truyền thống đạo lý của dân tộc ta.

“Muốn sang phải bắc cầu Kiều. Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”. Con đường đến với tri thức là con đường gập ghềnh, gian nan. Trên con đường ấy thầy là người chỉ lối, là người gắn bó trọng yếu biết bao so với mỗi tất cả chúng ta. Muốn nên người, tất cả chúng ta phải có thái độ tôn kính và tri ân thầy gia sư của mình.

Văn nghị luận về lòng tri ân cha mẹ

Con dù lớn vẫn là con của 
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.

Tình yêu của bố mẹ dành cho con bạt ngàn là thế. Từ lúc còn là thai nhi nhỏ trong bụng mẹ đến khi khôn lớn nên người lúc nào bố mẹ cũng bên con. Dù có nhiều lần con không ngoan không vâng lời nhưng trong sâu thẳm đáy lòng con luôn yêu bố mẹ nhất đời.

Mẹ là người luôn bên con bế bồng chăm sóc con từng miếng ăn giấc ngủ. Con có đọc mẩu truyện kể về hai chị em song sinh trước khi sinh ra có rất nhiều nỗi lo ngại về cuộc sống sau này của mình sợ không được ai cho ăn cho uống chở che như khi còn trong bụng mẹ. Nhưng rồi hiển nhiên ngày đó cũng tới và cũng là ngày họ nhận thấy rằng: dù cuộc sống có đầy ắp niềm vui hay đau khổ họ vẫn luôn có mẹ bên cạnh. Bàn tay mẹ chai sần vì con đôi chân mẹ cũng vì con mà trở nên gân guốc. Mẹ bỏ thời gian công sức nấu cho con những bữa cơm ngon dạy con học chở con đi học đi chơi. Vậy mà đã quá nhiều lần con vô lễ với mẹ mỗi khi nhớ lại tim con như nhói đau.

Còn bố tuy vẻ ngoại hình hình như khô khan nhưng tình thương bố dành cho con sâu nặng vô cùng. Bố rất ít phạt con nhưng mỗi lần bố phạt là con biết lỗi của con rất nặng. Những lúc ấy con chỉ là một đứa trẻ dại khờ chỉ biết khóc lóc giận dỗi mỗi lần như vậy chắc bố thất vọng về con lắm.

Sau những lần con vô lễ với bố mẹ con chỉ muốn bật khóc khi nhớ lại rồi con lại nghĩ: “giá như mình đã không làm thế”, “giá như”. Sao con lại không biến những điều giá như ấy thành sự thật. Bố mẹ chắc sẽ vui lắm nụ cười tươi tắn khi bạn khoe điểm 10 đỏ chói hay là lời hối hận khi bạn mắc khuyết điểm. Bố mẹ có thể hy sinh cả đời vì con và cũng không mong cầu gì cho bản thân chỉ mong cho con được lớn khôn khỏe mạnh. Những lần bố mẹ mệt nằm trên giường con lo lắm không sao ngồi yên được. Bố mẹ lo con có tính vô tâm nhưng bố mẹ à con yêu bố mẹ lắm! Con mong sao lúc này bố mẹ có thể nói với con một lời nhờ con làm một việc. Con làm việc gì cũng được chỉ mong sao bố mẹ khỏi bệnh để dạy con học hay phạt con những lúc con mắc lỗi như mọi ngày.

Mỗi người dù là ai dù ở đâu thì lòng hiếu thảo luôn có trong tim. Con người đôi lúc mãi đuổi theo cuộc sống vật chất hình như quên nghĩ đến cha mẹ. Nhưng khi gặp những khó khăn thất bại khi bị cuộc sống vùi dập thì nơi góc trời xa yêu dấu bỗng ta thấy nhớ và yêu bố mẹ nhiều hơn. Ngày xưa ấy mẹ đã nắm tay con đi trên con đường bé nhỏ này. Con nũng nịu bên mẹ đòi mua cho được cái kẹo cái bánh. Vậy mà hôm nay toàn bộ còn đâu. Ngày xưa ấy bố bế con đi chơi con đã hát cho bố nghe bài hát về cả gia đình mình. Vậy mà hôm nay bố đã rời xa con mãi mãi. Có những người con khi nhận thấy mình vô cùng yêu thương bố mẹ thì đã quá muộn. Thế nên ngay từ khi còn có thể tất cả chúng ta hãy trổ tài lòng hiếu thảo với bố mẹ đừng để ngày mai khi bố mẹ đã ra đi.

Con có thể quên cha mẹ chứ cha mẹ không lúc nào bỏ rơi con dù con còn nhỏ hay đã trưởng thành. Bố mẹ dành cho con tình yêu thương cao thượng. Con vẫn là đứa con bé xíu của bố mẹ dù con có phạm sai lầm. Con có thể là một đứa con bất hiếu không biết nghĩ đến bố mẹ nhưng con nhận thấy rằng hình như bố mẹ vẫn thương con. Những người con bất hiếu đã từng khinh nhờn bố mẹ bỏ rơi bố mẹ lúc về già thật đáng xấu hổ.

Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày.

Để rồi một ngày nào đó bố mẹ lặng lẽ ra đi những con người ấy sẽ mang trong tim một nỗi day dứt một khoảng trống trong tâm hồn mà không có gì có thể bù đắp được.

So với riêng em em may mắn có một người cha yêu thương chăm sóc em từng li từng tí nhưng cha em đã mãi mãi ra đi sau một tai nạn giao thông. Hình ảnh cha lại về trong ký ức em. Cái bóng gầy gò liêu xiêu ấy in mãi trong tâm hồn em mỗi sáng cha đi bộ dắt em đến trường. Trên vai cha mang chiếc cặp vừa đi vừa hỏi em chuyện học hành. Hiện giờ cha không còn nữa nhưng em vẫn phấn đấu chăm ngoan học tập để không phụ lòng cha. Hình ảnh và tình thương của cha mãi mãi theo em trong suốt cuộc sống.

Cảm ơn đời đã cho em có cha và có mẹ! Cha mẹ là điểm tựa vĩnh cửu cho con trên đường đời. Từ tình yêu lòng hiếu thảo với cha mẹ con bước đầu mới hiểu về quê hương quốc gia – nơi đã cưu mang toàn bộ con dân của tổ quốc. Hôm nay bố mẹ chăm sóc con mai kia con lớn con sẽ chăm sóc bố mẹ đền đáp bao công lao dưỡng dục của bố mẹ mà có thể muôn đời sau con không đền đáp hết như nhạc sĩ Trần Quế Sơn đã nói:

Con ra đời mẹ nhé
Con yêu mẹ nhất đời
Muôn ngàn năm sau nữa
Con cõng mẹ đi chơi.
Con mong dâng tặng bố mẹ toàn bộ lòng hiếu thảo của con.

Tham khảo thêm: Nghị luận về lòng tri ân của con cái so với cha mẹ

——————-

Trên đây là những gợi ý cách làm cụ thể cùng top 5+ bài văn nghị luận về lòng tri ân trong xã hội hiện tại do Đọc Tài Liệu tổng hợp và biên soạn. Hi vọng các bạn đã sở hữu thêm những ý tưởng hay để bổ sung cho nội dung nội dung của mình nghị luận về lòng tri ân. Chúc các bạn làm bài tốt !

Đừng quên tham khảo nhiều bài văn mẫu hay lớp 12 khác do Đọc Tài Liệu sưu tầm và tuyển chọn.

Tâm Phương (Tổng hợp)

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Giáo Dục

Xem Thêm :   TOP 7 những cuốn sách hay về tâm lý học tội phạm siêu hấp dẫn

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung

Related Articles

Back to top button