Kiến Thức Chung

Thư gửi người yêu cũ!

Hà Nội, mùa hoa loa kèn 2017

Một ngày tháng 4…

Một ngày tháng 4…

gửi người yêu cũ!

Gửi người yêu cũ!

(Thương gửi những tháng ngày yêu xưa cũ)

(Thương gửi những tháng ngày yêu xưa cũ)

Em định dùng lời đề đầu tiên là “Anh xa nhớ!”, nhưng lại sợ hiện tại chỉ có xa mà không dám nhớ…

Em định dùng lời đề đầu tiên là “Anh xa nhớ!”, nhưng lại sợ hiện tại chỉ có xa mà không dám nhớ…

Em định dùng lời đề đầu tiên là “Gửi anh!”, nhưng lại sợ hiện tại cũng đã không còn anh ở bên, mà lời đề đó chỉ cần thay đổi âm vực lúc đọc cũng đã thay đổi cảm xúc mất rồi…

Em định dùng lời đề đầu tiên là “Gửi anh!”, nhưng lại sợ hiện tại cũng đã không còn anh ở bên, mà lời đề đó chỉ cần thay đổi âm vực lúc đọc cũng đã thay đổi cảm xúc mất rồi…

Thật khó để chọn một lời đề nào đó, đúng không anh? Vậy nên, coi như, ở trong phạm vi bức thư này thôi, em sẽ ghi lời đề như em vẫn gọi anh của những tháng ngày xa xưa nào đó, nhé!

Thật khó để chọn một lời đề nào đó, đúng không anh? Vậy nên, coi như, ở trong phạm vi bức thư này thôi, em sẽ ghi lời đề như em vẫn gọi anh của những tháng ngày xa xưa nào đó, nhé!

Anh này!

Anh này!

Mình chia tay có đến cả thập kỷ rồi nhỉ… Nói như cách chúng ta thường nói, bóng câu qua cửa đủ để làm thành cả một vườn chim rồi. Và những ký ức về nhau dần trở nên nhạt nhoà, hư ảo. Có đôi lúc, em tự hỏi, có thật ta đã từng yêu hay không? Vì sao bằng ấy năm xa nhau, không có lần nào gặp lại, không có lần nào liên lạc… Nhưng rồi lại thấy, nếu không phải đã từng vấn vương, sao bằng ấy năm không liên lạc, không gặp lại mà vẫn nhớ được nhau. Tình cảm quả là thứ phức tạp, anh nhỉ!

Mình chia tay có đến cả thập kỷ rồi nhỉ… Nói như cách chúng ta thường nói, bóng câu qua cửa đủ để làm thành cả một vườn chim rồi. Và những ký ức về nhau dần trở nên nhạt nhoà, hư ảo. Có đôi lúc, em tự hỏi, có thật ta đã từng yêu hay không? Vì sao bằng ấy năm xa nhau, không có lần nào gặp lại, không có lần nào liên lạc… Nhưng rồi lại thấy, nếu không phải đã từng vấn vương, sao bằng ấy năm không liên lạc, không gặp lại mà vẫn nhớ được nhau. Tình cảm quả là thứ phức tạp, anh nhỉ!

Anh biết không, hôm trước gặp bạn cũ, cô ấy hỏi vì sao ngày trước chúng ta chia tay. Em suy nghĩ mãi về câu hỏi đó. Nhưng lúc đó chỉ nói được với cô ấy rằng, chắc chia tay vì em chưa đủ trưởng thành cho một tình cảm trưởng thành, và em chưa đủ chia sẻ với anh, khi mà anh đang ở giai đoạn cần sự chia sẻ nhất. Cô ấy bảo, em cứ như nhận hết lỗi về mình ấy. Nhưng thực ra, em không nghĩ đó là lỗi. Bất cứ sự chia tay nào cũng có thể có lỗi, nhưng trong tình cảm thì em nghĩ không có. Chỉ là không còn ở bên nhau nữa, thế thôi. Cắt nghĩa đúng sai quả thực là vô nghĩa, anh nhỉ!

Anh biết không, hôm trước gặp bạn cũ, cô ấy hỏi vì sao ngày trước chúng ta chia tay. Em suy nghĩ mãi về câu hỏi đó. Nhưng lúc đó chỉ nói được với cô ấy rằng, chắc chia tay vì em chưa đủ trưởng thành cho một tình cảm trưởng thành, và em chưa đủ chia sẻ với anh, khi mà anh đang ở giai đoạn cần sự chia sẻ nhất. Cô ấy bảo, em cứ như nhận hết lỗi về mình ấy. Nhưng thực ra, em không nghĩ đó là lỗi. Bất cứ sự chia tay nào cũng có thể có lỗi, nhưng trong tình cảm thì em nghĩ không có. Chỉ là không còn ở bên nhau nữa, thế thôi. Cắt nghĩa đúng sai quả thực là vô nghĩa, anh nhỉ!

Khi yêu nhau, em vẫn còn là cô gái “yêu lần đầu”, trẻ con, non nớt, không quá mộng mơ nhưng cũng không đủ trải nghiệm để biết nên làm gì với chính tình cảm của mình. Em không nghĩ tình cảm chỉ đi theo tiếng trái tim, nó cần được xây dựng trên sự hoà hợp, thấu hiểu của cả hai. Nhưng có thể, lúc đó em chưa hiểu được nhiều như thế. Nên em không ở bên anh được lâu.

Khi yêu nhau, em vẫn còn là cô gái “yêu lần đầu”, trẻ con, non nớt, không quá mộng mơ nhưng cũng không đủ trải nghiệm để biết nên làm gì với chính tình cảm của mình. Em không nghĩ tình cảm chỉ đi theo tiếng trái tim, nó cần được xây dựng trên sự hoà hợp, thấu hiểu của cả hai. Nhưng có thể, lúc đó em chưa hiểu được nhiều như thế. Nên em không ở bên anh được lâu.

Anh có biết, em của ngày xưa ấy là cô gái như thế nào không? Anh chắc không tin được đâu. Cô gái ấy vô cùng thiếu tự tin anh ạ. Đến em khi nhìn lại còn thấy lạ lẫm với chính em khi đó. Em kể cho anh nghe, nhé!

Anh có biết, em của ngày xưa ấy là cô gái như thế nào không? Anh chắc không tin được đâu. Cô gái ấy vô cùng thiếu tự tin anh ạ. Đến em khi nhìn lại còn thấy lạ lẫm với chính em khi đó. Em kể cho anh nghe, nhé!

Em thiếu tự tin vì em luôn cảm thấy em không đủ hiểu biết khi ở bên anh. Em luôn có cảm giác em đọc ít, học ít, hiểu biết ít. đến cả Tây Ban cầm là gì lúc đó em còn không biết dù thuộc nằm lòng “em ơi, Hà Nội phố, ta còn em cây Tây Ban cầm bập bùng tình tự…”, em không biết Khúc Thụy du ai viết và ai hát dù có thể thuộc nằm lòng “chuyện hai mùa mưa” nhờ nghe từ nhà hàng xóm lúc nhỏ… Lúc đó em tự ti, nhưng giờ nhìn lại, có thể em chỉ chưa biết em có thể biết được những gì, anh nhỉ! Em lấy anh làm hệ quy chiếu, bị bóng của chị dâu anh làm hệ quy chiếu đó làm mờ đi hình ảnh của chính em. Và điều đó làm khoảng cách của chúng ta xa dần… Giá mà em đủ lý trí hơn em sẽ nhận ra em cũng đã rất nỗ lực trong học và đọc, và kiến thức của em không khuyết thiếu như em vẫn nghĩ. Vì sao em lại thiếu tự tin đến thể nhi? Trẻ con ghê cơ ấy….

Em thiếu tự tin vì em luôn cảm thấy em không đủ hiểu biết khi ở bên anh. Em luôn có cảm giác em đọc ít, học ít, hiểu biết ít. đến cả Tây Ban cầm là gì lúc đó em còn không biết dù thuộc nằm lòng “em ơi, Hà Nội phố, ta còn em cây Tây Ban cầm bập bùng tình tự…”, em không biết Khúc Thụy du ai viết và ai hát dù có thể thuộc nằm lòng “chuyện hai mùa mưa” nhờ nghe từ nhà hàng xóm lúc nhỏ… Lúc đó em tự ti, nhưng giờ nhìn lại, có thể em chỉ chưa biết em có thể biết được những gì, anh nhỉ! Em lấy anh làm hệ quy chiếu, bị bóng của chị dâu anh làm hệ quy chiếu đó làm mờ đi hình ảnh của chính em. Và điều đó làm khoảng cách của chúng ta xa dần… Giá mà em đủ lý trí hơn em sẽ nhận ra em cũng đã rất nỗ lực trong học và đọc, và kiến thức của em không khuyết thiếu như em vẫn nghĩ. Vì sao em lại thiếu tự tin đến thể nhi? Trẻ con ghê cơ ấy….

Xem Thêm :  3 cách nấu cháo chay siêu đơn giản bổ dưỡng

Mà đâu chỉ thiếu tự tin, em còn có lúc ghen (nếu đó được gọi là ghen) ấy. Nghĩ lại còn thấy chính mình thật non dại. Dù em chưa bao giờ nói và chắc là anh sẽ không bao giờ biết em đã từng ghen. Anh biết không, em ghen với việc anh ca ngợi 1 cô gái khác trước mặt em; em ghen với những cô gái xinh đẹp và hiểu biết quanh anh; em ghen với việc trong mắt các cô gái khác, em chỉ như một phần khuyết thiếu và nếu các cô ấy muốn thì anh sẽ yêu các cô ấy chứ không yêu em… Thực ra, có những bí mật mà em chưa bao giờ nói. Những cảm xúc lộn xộn đó trong em em đã từng trải qua một mình, chưa nói với anh bao giờ dù cảm xúc đó xảy ra khi em nghe những lời nói không có thiện chí với em, lúc mà anh không nghe thấy. Giá mà em của bây giờ chắc sẽ hành xử khác, sẽ chia sẻ, sẽ biết cách bảo vệ cho tình cảm của mình. Nhưng lúc đó, em chưa trải qua sóng gió gì, thiếu tự tin, ngơ ngác trong tình cảm, và quan trọng là lòng tự trọng (không biết có ấu trĩ không) che lấp mất rất nhiều xúc cảm. Sau này em mới biết, cảm giác khuyết thiếu an toàn đó đến từ sự thiếu tự tin của em và sự thiếu sẻ chia của em và anh. Thế nên em không đủ tự tin nói ra suy nghĩ, anh không đủ tinh tế để nhận ra cảm giác khuyết thiếu đó trong em. Và chúng ta cứ xa, xa dần…

Mà đâu chỉ thiếu tự tin, em còn có lúc ghen (nếu đó được gọi là ghen) ấy. Nghĩ lại còn thấy chính mình thật non dại. Dù em chưa bao giờ nói và chắc là anh sẽ không bao giờ biết em đã từng ghen. Anh biết không, em ghen với việc anh ca ngợi 1 cô gái khác trước mặt em; em ghen với những cô gái xinh đẹp và hiểu biết quanh anh; em ghen với việc trong mắt các cô gái khác, em chỉ như một phần khuyết thiếu và nếu các cô ấy muốn thì anh sẽ yêu các cô ấy chứ không yêu em… Thực ra, có những bí mật mà em chưa bao giờ nói. Những cảm xúc lộn xộn đó trong em em đã từng trải qua một mình, chưa nói với anh bao giờ dù cảm xúc đó xảy ra khi em nghe những lời nói không có thiện chí với em, lúc mà anh không nghe thấy. Giá mà em của bây giờ chắc sẽ hành xử khác, sẽ chia sẻ, sẽ biết cách bảo vệ cho tình cảm của mình. Nhưng lúc đó, em chưa trải qua sóng gió gì, thiếu tự tin, ngơ ngác trong tình cảm, và quan trọng là lòng tự trọng (không biết có ấu trĩ không) che lấp mất rất nhiều xúc cảm. Sau này em mới biết, cảm giác khuyết thiếu an toàn đó đến từ sự thiếu tự tin của em và sự thiếu sẻ chia của em và anh. Thế nên em không đủ tự tin nói ra suy nghĩ, anh không đủ tinh tế để nhận ra cảm giác khuyết thiếu đó trong em. Và chúng ta cứ xa, xa dần…

Anh nhớ có lần em về nhà anh chơi không? Đó là lúc em có cảm giác chúng ta như hai thế giới không có cầu nối ấy. Chỉ có một sợi dây mong manh tên gọi là “yêu” thì lại mảnh như sợi tơ mà dễ đứt như sợi chỉ đơn. Em hoang mang, em thấy cô đơn trong một thể tròn đầy tên gọi là gia đình đó. Có thể vì em ở một nơi xa xôi, có thể vì em không biết cả quả su su phải chế biến như thế nào (nói thật là lúc đó mới có quả su su và em chưa nhìn thấy nó bao giờ), có thể vì em không có cảm giác em được anh bảo vệ hay che chở ở một môi trường lạ lẫm như thế… Nhưng mà, những cái có thể đó làm em càng khuyết thiếu an toàn hơn anh ạ. Trẻ con quá, anh nhỉ!

Anh nhớ có lần em về nhà anh chơi không? Đó là lúc em có cảm giác chúng ta như hai thế giới không có cầu nối ấy. Chỉ có một sợi dây mong manh tên gọi là “yêu” thì lại mảnh như sợi tơ mà dễ đứt như sợi chỉ đơn. Em hoang mang, em thấy cô đơn trong một thể tròn đầy tên gọi là gia đình đó. Có thể vì em ở một nơi xa xôi, có thể vì em không biết cả quả su su phải chế biến như thế nào (nói thật là lúc đó mới có quả su su và em chưa nhìn thấy nó bao giờ), có thể vì em không có cảm giác em được anh bảo vệ hay che chở ở một môi trường lạ lẫm như thế… Nhưng mà, những cái có thể đó làm em càng khuyết thiếu an toàn hơn anh ạ. Trẻ con quá, anh nhỉ!

Nhưng mà nhìn lại, em thấy sự thiếu tự tin của em thật đáng trách, khi mà nó làm cho sự nhạy cảm và tinh tế vốn có của em bị tê liệt. Đến mức em không nhận ra những khó khăn (nếu có) trong cuộc sống của anh, chỉ cảm nhận được gia đình anh muốn một cô con dâu như thế nào đó mà không dám hỏi anh dù chỉ một lần… Và cảm giác tự ti đó làm em trở nên (hình như) ích kỷ thì phải. Em không chia sẻ với anh về khó khăn của anh (thực tình lúc đó trong mắt em anh chẳng có gì mà không làm được) nhưng lại vô tư (một cách cố ý) kể cho anh về người A người B nào đó thích em, theo đuổi em… Vốn những chuyện đó chẳng bao giờ em lấy làm tự hào và cũng chẳng bao giờ có suy nghĩ muốn nói. Nhưng chắc là cái cảm giác khuyết thiếu chết tiệt của em thời non dại ấy đã để em nói ra. Giờ nghĩ lại, chỉ tự hào vì mình cưa được ai đó chứ chẳng lấy việc ai cưa mình làm tự hào anh ạ. ôi, thật là khoảng cách tâm lý khác biệt, anh nhỉ!

Nhưng mà nhìn lại, em thấy sự thiếu tự tin của em thật đáng trách, khi mà nó làm cho sự nhạy cảm và tinh tế vốn có của em bị tê liệt. Đến mức em không nhận ra những khó khăn (nếu có) trong cuộc sống của anh, chỉ cảm nhận được gia đình anh muốn một cô con dâu như thế nào đó mà không dám hỏi anh dù chỉ một lần… Và cảm giác tự ti đó làm em trở nên (hình như) ích kỷ thì phải. Em không chia sẻ với anh về khó khăn của anh (thực tình lúc đó trong mắt em anh chẳng có gì mà không làm được) nhưng lại vô tư (một cách cố ý) kể cho anh về người A người B nào đó thích em, theo đuổi em… Vốn những chuyện đó chẳng bao giờ em lấy làm tự hào và cũng chẳng bao giờ có suy nghĩ muốn nói. Nhưng chắc là cái cảm giác khuyết thiếu chết tiệt của em thời non dại ấy đã để em nói ra. Giờ nghĩ lại, chỉ tự hào vì mình cưa được ai đó chứ chẳng lấy việc ai cưa mình làm tự hào anh ạ. ôi, thật là khoảng cách tâm lý khác biệt, anh nhỉ!

Xem Thêm :  Top 9 các loại bánh đơn giản dễ làm nhất tại nhà

Và em của khi đó, chỉ biết mang tặng tất cả những gì mình thích nhưng không biết anh có thích hay không… Em tặng cuốn sách em thích nhất, kể câu chuyện tình em thích nhất, bài hát em thích nghe nhất, khuôn hình của em 18 tuổi em thích nhất… mà chẳng bao giờ nghĩ rằng em nên hỏi anh thích nhất gì để tặng. Nhưng mà, anh đừng giận với quá khứ đó nhé, vì em có đủ tự tin và hiểu biết để mà hiểu những thứ anh thích đâu. Ôi, khuyết thiếu an toàn thật mất an toàn anh nhỉ!

Và em của khi đó, chỉ biết mang tặng tất cả những gì mình thích nhưng không biết anh có thích hay không… Em tặng cuốn sách em thích nhất, kể câu chuyện tình em thích nhất, bài hát em thích nghe nhất, khuôn hình của em 18 tuổi em thích nhất… mà chẳng bao giờ nghĩ rằng em nên hỏi anh thích nhất gì để tặng. Nhưng mà, anh đừng giận với quá khứ đó nhé, vì em có đủ tự tin và hiểu biết để mà hiểu những thứ anh thích đâu. Ôi, khuyết thiếu an toàn thật mất an toàn anh nhỉ!

Nhìn lại, chúng ta chưa từng thề non hẹn biển, chưa từng hứa hẹn trăm năm… Chỉ yêu nhau như cảm xúc dẫn dắt. Có thể, ngay từ lúc bắt đầu, chúng ta đều chưa từng nghĩ đến dài lâu, chưa từng tin tưởng rằng tình cảm ấy sẽ đi đến đích cuối cùng là bên nhau trọn đời, chưa từng có trách nhiệm xây dựng nó bền chặt nên mới thiếu sẻ chia, thiếu thấu hiểu nhau.

Nhìn lại, chúng ta chưa từng thề non hẹn biển, chưa từng hứa hẹn trăm năm… Chỉ yêu nhau như cảm xúc dẫn dắt. Có thể, ngay từ lúc bắt đầu, chúng ta đều chưa từng nghĩ đến dài lâu, chưa từng tin tưởng rằng tình cảm ấy sẽ đi đến đích cuối cùng là bên nhau trọn đời, chưa từng có trách nhiệm xây dựng nó bền chặt nên mới thiếu sẻ chia, thiếu thấu hiểu nhau.

Em không biết lúc chúng mình chia tay, anh cảm thấy như thế nào. Còn em, em nghĩ đến “những con chim ẩn mình chờ chết”, đến thứ trải nghiệm đau đớn để có thể thăng hoa và thoát khỏi ảo ảnh của chính mình, khi gai đâm vào tận sâu trong lồng ngực để có thể cất lên những âm thanh trọn vẹn nhất tròng đời. Có chia xa rồi mới có em của hôm nay.

Em không biết lúc chúng mình chia tay, anh cảm thấy như thế nào. Còn em, em nghĩ đến “những con chim ẩn mình chờ chết”, đến thứ trải nghiệm đau đớn để có thể thăng hoa và thoát khỏi ảo ảnh của chính mình, khi gai đâm vào tận sâu trong lồng ngực để có thể cất lên những âm thanh trọn vẹn nhất tròng đời. Có chia xa rồi mới có em của hôm nay.

Em nhớ em nói lời chia tay và anh cũng đón nhận nó như một điều nằm trong dự kiến. Em cũng nhớ chúng ta hẹn hò để chia tay như bao nhiêu lần hẹn hò khác, nhẹ nhàng, dịu dàng và bình yên thực sự. Lúc đó, em đã nghĩ em sẽ không quá đau buồn vì em chuẩn bị tinh thần cho việc chia tay trước khi nói. Và em đã cố gắng chỉ nghĩ đến những chuyện không vui khi chúng ta yêu nhau để khoả lấp cho những nỗi đau thực tế. Nhưng mà, em khờ quá khi nghĩ rằng, em có thể quay lưng nhẹ nhàng với một đoạn tình cảm tưởng ngắn mà lại dài bất tận như thế.

Em nhớ em nói lời chia tay và anh cũng đón nhận nó như một điều nằm trong dự kiến. Em cũng nhớ chúng ta hẹn hò để chia tay như bao nhiêu lần hẹn hò khác, nhẹ nhàng, dịu dàng và bình yên thực sự. Lúc đó, em đã nghĩ em sẽ không quá đau buồn vì em chuẩn bị tinh thần cho việc chia tay trước khi nói. Và em đã cố gắng chỉ nghĩ đến những chuyện không vui khi chúng ta yêu nhau để khoả lấp cho những nỗi đau thực tế. Nhưng mà, em khờ quá khi nghĩ rằng, em có thể quay lưng nhẹ nhàng với một đoạn tình cảm tưởng ngắn mà lại dài bất tận như thế.

Anh có biết lúc đó, em nhớ anh đến thế nào không?

Anh có biết lúc đó, em nhớ anh đến thế nào không?

Em nhớ tiếng giầy gõ xuống hành lang khi anh đến đón em, đến mức nghe tiếng giầy ai đó khua trên đường cũng làm em giật mình…

Em nhớ tiếng giầy gõ xuống hành lang khi anh đến đón em, đến mức nghe tiếng giầy ai đó khua trên đường cũng làm em giật mình…

Em nhớ bản nhạc anh hát cho em nghe lần đầu dù lúc đó trình độ ngoại ngữ của em chưa đủ thẩm thấu…

Em nhớ bản nhạc anh hát cho em nghe lần đầu dù lúc đó trình độ ngoại ngữ của em chưa đủ thẩm thấu…

Em nhớ con đường anh đưa em đi cùng với những câu chuyện nhỏ anh kể cho em nghe gắn với từng tên đường, từng góc phố…

Em nhớ con đường anh đưa em đi cùng với những câu chuyện nhỏ anh kể cho em nghe gắn với từng tên đường, từng góc phố…

Em nhớ những ngày anh cố gắng về sớm đưa em đi dậy để có thêm thời gian chuyện trò…

Em nhớ những ngày anh cố gắng về sớm đưa em đi dậy để có thêm thời gian chuyện trò…

Em nhớ lúc anh ngơ ngác đi mua vòng tay cho em mà không biết đâu là vòng, đâu là móc khoá…

Em nhớ lúc anh ngơ ngác đi mua vòng tay cho em mà không biết đâu là vòng, đâu là móc khoá…

Em nhớ những lúc anh trầm lặng vì việc gì đó mà không biết phải nói cho em như thế nào….

Em nhớ những lúc anh trầm lặng vì việc gì đó mà không biết phải nói cho em như thế nào….

Em nhớ mọi điều, nhưng lại chỉ nhớ những điều ngọt ngào mà không nhớ nổi những điều u buồn đã làm em xa anh. Anh có biết vì sao không?

Em nhớ mọi điều, nhưng lại chỉ nhớ những điều ngọt ngào mà không nhớ nổi những điều u buồn đã làm em xa anh. Anh có biết vì sao không?

Em nghĩ, vì anh cho em những cảm xúc yêu thương trọn vẹn đầu tiên trong đời, nhưng xúc cảm mà con người chỉ có thể trải qua một lần đầu tiên…

Em nghĩ, vì anh cho em những cảm xúc yêu thương trọn vẹn đầu tiên trong đời, nhưng xúc cảm mà con người chỉ có thể trải qua một lần đầu tiên…

Em nghĩ, vì anh cho em thấy (dù sau này mới nhận ra), em đã từng trẻ dại, ngây ngô như thế nào để hoàn thiện mình và trưởng thành…

Xem Thêm :  110 mẫu nhà cấp 4 mái thái 3 phòng ngủ mái thái đẹp có bản vẽ full 1 phòng thờ

Em nghĩ, vì anh cho em thấy (dù sau này mới nhận ra), em đã từng trẻ dại, ngây ngô như thế nào để hoàn thiện mình và trưởng thành…

Em nghĩ, vì anh đã yêu em để em biết giá trị thực sự của em không phải chỉ là cái bóng của tình yêu ấy mà phải là chính em…

Em nghĩ, vì anh đã yêu em để em biết giá trị thực sự của em không phải chỉ là cái bóng của tình yêu ấy mà phải là chính em…

Em nghĩ, vì em đã yêu anh, yêu bằng tất cả rung cảm và sự nhiệt thành của tuổi xuân…

Em nghĩ, vì em đã yêu anh, yêu bằng tất cả rung cảm và sự nhiệt thành của tuổi xuân…

Em nghĩ, vì em yêu anh vào lúc thanh xuân trong trẻo với những nhịp đập của con tim không theo bất cứ một lược đồ y học nào…

Em nghĩ, vì em yêu anh vào lúc thanh xuân trong trẻo với những nhịp đập của con tim không theo bất cứ một lược đồ y học nào…

Và em nghĩ, vì ta đã từng thực yêu nhau…

Và em nghĩ, vì ta đã từng thực yêu nhau…

Thế nên….

Thế nên….

Em chưa bao giờ trách móc giận hờn hay oán than…

Em chưa bao giờ trách móc giận hờn hay oán than…

Em chưa bao giờ quên anh…

Em chưa bao giờ quên anh…

Em chưa bao giờ hối tiếc vì đã yêu anh…

Em chưa bao giờ hối tiếc vì đã yêu anh…

Em chưa bao giờ thôi học và đọc để em hoàn thiện em hơn…

Em chưa bao giờ thôi học và đọc để em hoàn thiện em hơn…

Em chưa bao giờ quên lẩm nhẩm bài hát em thích nhất vào ngày sinh nhật anh, dù chẳng bao giờ anh biết…

Em chưa bao giờ quên lẩm nhẩm bài hát em thích nhất vào ngày sinh nhật anh, dù chẳng bao giờ anh biết…

Nhưng mà, “nếu chúng mình có thành đôi lứa, chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau”, anh nhỉ! Thế nên, chúng ta vẫn đang sống rất hạnh phúc với cuộc sống dù không có nhau. Những thề non hẹn biển không có nên không thể nói chúng ta phụ tình. Và cảm xúc ngày xưa hay những ký ức về nhau như một vết mờ trên vỏ não, thi thoảng chợt khựng người lại vì có gì đó gợi nhớ, rồi lại thôi.

Nhưng mà, “nếu chúng mình có thành đôi lứa, chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau”, anh nhỉ! Thế nên, chúng ta vẫn đang sống rất hạnh phúc với cuộc sống dù không có nhau. Những thề non hẹn biển không có nên không thể nói chúng ta phụ tình. Và cảm xúc ngày xưa hay những ký ức về nhau như một vết mờ trên vỏ não, thi thoảng chợt khựng người lại vì có gì đó gợi nhớ, rồi lại thôi.

Em không hỏi thăm về anh, không tìm xem facebook của anh có hay không, không tìm xem anh có dùng số điện thoại cũ hay không, không dò xét cuộc sống của anh. Không phải vì em quên anh đâu, có muốn quên cũng không được mà. Chỉ là vì, em tôn trọng cuộc sống hiện tại, tôn trọng tình cảm hiện tại. Tôn trọng cả quá khứ đáng trân trọng của chúng ta.

Em không hỏi thăm về anh, không tìm xem facebook của anh có hay không, không tìm xem anh có dùng số điện thoại cũ hay không, không dò xét cuộc sống của anh. Không phải vì em quên anh đâu, có muốn quên cũng không được mà. Chỉ là vì, em tôn trọng cuộc sống hiện tại, tôn trọng tình cảm hiện tại. Tôn trọng cả quá khứ đáng trân trọng của chúng ta.

Ai rồi cũng khác, cả cảm xúc, tình yêu, nhịp đập con tim có từng nồng nàn thiết tha rồi cũng sẽ trở về biên độ giao động đều. Ngoài tình cảm còn quá nhiều thứ trách nhiệm, lo toan… Em trân trọng cuộc sống của em, và em tin, anh cũng như thế. Anh cũng sẽ không bao giờ tìm hiểu thông tin về em. Và cũng sẽ không quên em. Vì anh từng nói, “cô gái nhỏ này, có lúc chỉ muốn bỏ mấy việc đáng chán kia để về bên cô ấy nghe cô ấy ríu rít bên tai…”. Vậy thì, làm sao mà xoá được vệt mờ trên vỏ não, phải không anh?

Ai rồi cũng khác, cả cảm xúc, tình yêu, nhịp đập con tim có từng nồng nàn thiết tha rồi cũng sẽ trở về biên độ giao động đều. Ngoài tình cảm còn quá nhiều thứ trách nhiệm, lo toan… Em trân trọng cuộc sống của em, và em tin, anh cũng như thế. Anh cũng sẽ không bao giờ tìm hiểu thông tin về em. Và cũng sẽ không quên em. Vì anh từng nói, “cô gái nhỏ này, có lúc chỉ muốn bỏ mấy việc đáng chán kia để về bên cô ấy nghe cô ấy ríu rít bên tai…”. Vậy thì, làm sao mà xoá được vệt mờ trên vỏ não, phải không anh?

Chỉ là, hôm nay, em rất nhớ anh. Khi mà hoa loa kèn giăng đầy trên những gánh hàng hoa xuống phố, khi mà ai đó đang hát “the road not taken”, khi mà ai đó mở bài “It’s not goodbye”, khi mà ai đó ở cửa hàng sách đứng chụm đầu lại bàn về cuốn “Never leave me alone”, khi mà ai đó gọi điện cảm thán vì sao mấy hôm nay em không viết post để mọi người đọc cho vui…

Chỉ là, hôm nay, em rất nhớ anh. Khi mà hoa loa kèn giăng đầy trên những gánh hàng hoa xuống phố, khi mà ai đó đang hát “the road not taken”, khi mà ai đó mở bài “It’s not goodbye”, khi mà ai đó ở cửa hàng sách đứng chụm đầu lại bàn về cuốn “Never leave me alone”, khi mà ai đó gọi điện cảm thán vì sao mấy hôm nay em không viết post để mọi người đọc cho vui…

Những mà, nhớ chỉ là chút thoáng qua mà thôi. Để em biết rằng, em vẫn còn cảm xúc giữa bộn bề lo toan, em vẫn là cô gái nhỏ đầy năng lượng sống và chưa bao giờ thôi đọc, thôi học. Và anh sẽ không bao giờ biết được điều đó đâu.

Những mà, nhớ chỉ là chút thoáng qua mà thôi. Để em biết rằng, em vẫn còn cảm xúc giữa bộn bề lo toan, em vẫn là cô gái nhỏ đầy năng lượng sống và chưa bao giờ thôi đọc, thôi học. Và anh sẽ không bao giờ biết được điều đó đâu.

Mong tình yêu xưa của em luôn bình an nhé.

Mong tình yêu xưa của em luôn bình an nhé.

Em – Người yêu cũ

Em – Người yêu cũ


Gửi Người Yêu Cũ – Hồ Ngọc Hà (Official Music Video)


Gửi Người Yêu Cũ Hồ Ngọc Hà (Music Video)
Sáng tác: NGUYỄN HỒNG THUẬN
Hòa âm: HOÀI SA
Mix \u0026 Master: THANH TÂM
Đạo diễn: ĐINH HÀ UYÊN THƯ
Đạo diễn hình ảnh: TÙNG BÙI MR.BLUE
Tổ chức sản xuất: QUANG THÁI TIẾN TRẦN HỒNG NHUNG THANH NHÀN HỒNG TÂM HÁN HƯNG GIA THUẬN
Sản xuất: T PRODUCTION BLUE PRODUCTION TEAM
☞Theo dõi kênh: https://bit.ly/HoNgocHaofficial
☞ Official MV Playlist: https://www.youtube.com/playlist?list=PLp8RocoRORcyu30EAnqZd7_nTMATMQsUr
www.facebook.com/casihongocha
www.facebook.com/hongocha
© 2016 Ho Ngoc Ha Entertainment. All rights reserved

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button