Kiến Thức Chung

Chùm thơ buồn về mưa: mỗi hạt mưa mang nỗi lòng trĩu nặng

Nhìn những giọt mưa rả rích phải chăng bạn mới cảm thấy mình thật yếu đuối so với một vỏ bọc mạnh mẽ ngoại hình. Những bài thơ buồn về mưa sẽ là nơi mà bạn có thể chia sẻ trút bỏ biết bao nhiêu tổn thương trong lòng mình.
Đôi lúc mình không nên mạnh mẽ để rồi lại thấy mình thật đáng thương. Hãy và chia sẻ tâm trạng của mình đến những người xung quanh nhé!

99+ Bài thơ buồn về mưa hay, chất chứa tâm trạng

Thơ buồn về mưa được nhiều bạn trẻ chia sẻ rầm rộ như muốn thổ lộ tâm trạng sâu sắc của mình. Dù bạn mạnh mãnh mẽ đến đâu thì bạn cũng không thể cho giấu được yêu đuối thật sự tồn tại trong bạn. Hãy cùng nhau theo dõi và cảm nhận ngay hiện thời nhé!

MƯA ƠI ĐỪNG ƯỚT VAI MỀM

Mưa trên phố nhỏ thân yêu
Cho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay
Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình
Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình tất cả chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em
Cùng nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.

THƯƠNG EM CHIỀU MƯA

Mưa rơi nghiêng lối em về
Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em
Khung trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?
Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Hài lòng em nhé anh mang em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.

EM VỀ PHỐ ẤY CHIỀU MƯA

Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường mang theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh nhìn người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng vội khuất ngang đầu
Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt đơn độc
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…

CHỜ MƯA

Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức nào, cơn mưa rất lạ
Của một thời hai đứa chung che
Người tp thưa dần nắng cháy!
Gái cố đô đong đếm hạt sầu
Sông ngàn tuổi con sông còn chảy
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu
Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh nơi nào sao chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây
Ký ức cũ khô cằn bỏng rát
Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi
Nắng hanh khô hương tình cũ nát
Mưa không về, nắng mãi người ơi…

MƯA ĐẦU MÙA

Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như vậy
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?…

MƯA CUỐI THU

Mang tay em hứng giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy
Bao nhiêu mưa nắng dạng dày
Cuối thu mưa đổ tràn ngập ý thơ!
Cuộc sống là thực hay mơ
Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai
Đêm nay mưa đổ thật dài
Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.
Thân bèo nên mãi long đong
Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày
Cuộc sống thường có rủi may
Còn đôi tay đó.. thẳng ngay tấm lòng!

GIỌT MƯA THU

Gió man mác cho lòng nhung nhớ,
Giọt mưa thu trằn trọc đoạn trường.
Lá vàng từng chiếc vấn vương,
Nhẹ nhõm rơi xuống bên đường quạnh hiu.
Trời lành lạnh mang nhiều hoài niệm,
Bóng chiều xưa tim tím nhạt nhòa.
Hoàng hôn phủ xuống ngàn hoa.
Cùng nhau ấm áp chan hòa yêu thương!
Người có nhớ sân vườn nho nhỏ,
Tấm lòng tỏ rõ lòng son.
Cho dù nước chảy đá mòn,
Nghìn thu tình hỡi núi non chẳng dời.
Bao thu vắng lệ rơi gối chiếc,
Mảnh chân tình tha thiết khó phai.
Mây trôi biền biệt tháng ngày,
Trải qua giông bão nắng mai thắm nồng!

MƯA XƯA

Đâu giọt mưa của một mùa thu trước?
Đã từng rơi thấm ướt một cuộc tình
Còn đâu nữa chúm chím nụ môi xinh?
Khi giờ đây thinh không đầy xác lá.
Cũng mùa thu sao khung trời xa lạ?
Vẫn mưa rơi nhưng lã chã nghẹn ngào
Và cơn gió cứ lặng lẽ chênh chao
Thoảng vào hồn bao cồn cào da diết.
Nhớ thu xưa tình mình còn tha thiết
Bao kỷ niệm anh viết trọn vào thơ
Mình dìu nhau trên lối vắng sương mờ
Ngỡ trong đời giấc mơ là có thật.
Chiều hôm nay giọt mưa lại lất phất
Tuôn nỗi sầu chồng chất lối anh đi
Níu bàn chân kỷ niệm mãi ôm ghì
Mưa hay lệ mà mi trào ướt đẫm?
Thu không em hình như còn lạ lẫm
Màu nắng hồng chẳng ấm áp như xưa
Đường chung đôi chỉ có một bóng thừa
Và lá đổ… như chưa từng hơn thế.

MƯA CHIỀU

Bao năm rồi ta xa rời mộng ước
Chợt vô tình chân bước lối đi xưa
Khung trời buồn chiều bổng đổ cơn mưa
Khi gặp lại bóng người xưa trên phố
Hạt mưa rơi hay lệ lòng anh đổ
Buốt lạnh lùng nơi loan lỗ con tim
Cứ ngỡ đâu quá khứ đã nhấn chìm
Và ngủ yên êm đềm theo giấc mộng
Mưa chiều nay nghe cõi lòng xao động
Chẳng mong muốn trông ngóng lại gặp nhau
Chợt vô tình khơi lại những nỗi đau
Khi ngang qua không lời chào giả lả
Cơn mưa chiều vẫn cứ rơi tầm tã
Phố rộn ràng vẫn lạnh giá bờ vai
Hay bởi vì nghe bao nỗi đắng cay
Khi chiều mưa tự dưng ta gặp lại..

CHIỀU MƯA

Nắng vừa mới trốn đi đâu
Để mây kéo lại hợp màu thành mưa
Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa
Đi qua cửa lúc mưa đổ dòng
Hỏi người có ướt lạnh không
Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi
Hồn thương tôi gửi mấy lời
Hương xuân từ độ đến trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi luôn càng
Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu
Chiều nay thấy bóng chim cù
Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.

CHÙM thơ về mưa nhớ người yêu buồn thê lương

Từng hạt mưa là từng nỗi nhớ, từng hạt mưa là từng nỗi niềm. Gửi nhớ thương vào mưa nhắn nhủ tới người ấy liệu họ có cảm thu được… Chùm thơ về mưa nhớ người yêu buồn thê lương sau đây phần nào nói họ lòng bạn.

TÔI GHÉT TRỜI MƯA

Trời ơi tui ghét trời mưa
Ghét luôn màu tím chẵng ưa tí nào
Trời ơi mưa mãi tuôn trào
Vậy là lục bát ào ào tuôn ra
Mưa ơi thôi đừng rơi nữa nhé!
Cho ta tìm một tí nắng hanh hao
Cho sớm mai thêm nhựa sống
Để em về không ướt đẫm cơn mưa…!

MƯA CHIỀU

Cơn mưa chiều vội vã qua
Cỏ cây đứng lặng hiên nhà im thinh
Móng tay cong cớn cựa mình
Thủy tiên thẽ thọt lời tình thoảng ru
Êm êm tiếng gọi mùa thu
Trăng non liềm khuyết đồng xu em cười…

KHÔNG ĐỀ

… Trời mưa
Buổi mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn miên man mãi mưa ơi!
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! …sao mà buồn thế???
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế..sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng..thêm một ngày..”nghỉ phép”
Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép..
Có vẻ cuộc sống đôi lúc cũng..mong manh…
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…

NGHE MƯA SÀI GÒN

Mưa Sai Gòn rơi rơi tí tách
Ướt cả nỗi niềm vời vợi cách xa
Khung trời miền Trung nắng òa lửa đỏ
Nghe Sài gòn mát rượi giọt mưa rơi.
Gió phơn Tây Nam gọi phượng cháy rực trời
Cánh bằng lăng rơi nỗi lòng tím vợi
Nắng khô giòn cánh lá về nguồn cội
Nứt nẻ ruộng đồng khát nỗi trông mong.
Sài Gòn mưa nhiều lắm hở em
về nhạt nhòa phố trắng
Cuộn chảy thành dòng tuôn ngàn bong bóng
Giăng mắc lòng ướt nỗi nhớ miền xa.
Mưa sài gòn chợt đến chợt qua
Cầu vồng nối đôi bờ ô Thước
Ước thu sang Mùa ngưu Lang Chức nữ
Đón mưa về nhè nhẹ gió xôn xao!
Giữa hạ về lòng vẫn ước ao
Một mùa thu đất trời dìu dịu
Dắt nhau đi mưa thẩm thì vương hạt
Dòng chảy ơi ta hát khúc giao mùa!

MƯA LÒNG

Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có phai nhạt
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai

MƯA ĐÊM

Nữa đêm chợt thức giấc nồng
rạt động lòng xôn xao
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm
Gió lồng gió rét căm căm
Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương
Thôi thì thương để mà thương
Chim cất cánh thẳng tắp không đường nói năn
Co ro trong mỏng lần chăn
Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư
Hay là ghi mấy trang thư
Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày
Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!

CHẲNG PHAI NHÒA

Mưa rơi lất phất nhớ người xa
Bỏ phố để quên lối đến nhà.
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.
Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà.

NGẮM MƯA RƠI

Ngồi buồn tôi ngắm trời mưa
Mà sao thấy dáng người xưa dạt dào
Hiện thời..người ấy..ra sao
Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa..
Cái thời..đi đón..về mang
Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười
Cùng nhau đôi mắt rạng ngời
Nắm tay thề thốt..vĩnh viễn cùng nhau
Hiện thời..người ở nơi đâu
Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn…

MƯA CHIỀU BUỒN

Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóng
Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc sống
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi lặng lẽ lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc sống có lúc nào khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!!Mưa ơi!Mưa lại rơi rồi

MƯA RẢ RÍCH

…Mưa rơi, mưa lại rơi rồi,
Mưa rơi như khóc như cười với ta.
…Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.
…Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
…Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.
….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng sót xa.
…Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.
…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.
…Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?
…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,
mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..

MƯA

Chiều tháng bảy, hạt mưa ngâu rả rích
Quán cafe tĩnh mịch một bóng ngồi
Lặng lẽ nhìn từng giọt thánh thót rơi
Như ánh nhìn của một thời kỷ niệm
Tôi ngồi đó góc mưa chiều phố nhỏ
Nhin hạt rơi mang vào cõi xa xôi
Nhấm một tí giọt nào nghe cũng đắng
Nỗi buồn ơi hình như đã xa rồi…

TẬP thơ buồn về đêm mưa một mình độc thân

Những bài thơ buồn về đêm độc thân mê hoặc chứa đựng nhiều nỗi niềm sâu sắc của mọi người. Tất cả chúng ta tìm đến đây như tìm được một nơi giải tỏa tâm trạng của chính mình. Hãy cùng nhau đắm mình vào những bài thơ này nhé!

Hẹn Ước

Nhặt bóng trăng khuya để ước mong.
Ngày vui khỏa lấp mối tơ lòng.
Chiều rơi nỗi nhớ buồn cô quạnh.
Nắng tắt ai còn mãi đợi trông.
Góp ánh trăng gầy Thơ với mộng.
Gom tàn thức trắng với đêm đông.
Em đi nắng tắt sầu cô lẻ.
Có nhớ Xuân về hẹn ước không.

Đêm Khuya

Đêm khắc khoải nghe chừng hiu quạnh
Gió xạc xào buốt lạnh trời vương
Nhành hoa trinh nữ bên đường
Còn e ấp nụ gửi thương vào lòng
Đêm lặng lẽ đôi dòng nguyện cầu
Cho tình em sẽ quyện chung đời
Duyên nồng đừng có rụng rơi
Như bao nỗi nhớ một thời vẫn trông
Đêm mòn mỏi hoa lòng muốn nở
Mưa rì rào lại ngỡ tình vang
Hoa cau sao cứ ngơ ngàng
Để ai liều lĩnh bắc thang hỏi trời
Đêm vắng lặng mây chơi cùng gió
Mắt em cười sáng tỏ bờ mi
Thương nhau thì hãy giữ ghì
Cho đêm trằn trọc xóa đi giận hờn

Thì Thầm Đêm Khuya

ĐÊM khuya rồi thôi mình ngủ đi anh
Đừng nói nữa những chuyện xưa đã cũ
Hãy lo về chuyện ngày mai mới mẻ
Làm thế nào cho khá lên
KHÔNG còn phải vợ chồng chia hai ngả
Người ở nhà, người hành lý ra đi
Đã nửa đời anh phiêu dạt muôn nơi
Vì nghiệp nghèo còn đeo anh chưa dứt
EM làm vợ nhưng chẳng giúp được chi
Nghĩ mà tủi cái thân mình ốm yếu
Làm cho anh thêm gánh nặng đôi vai
Để ngày đêm phải miệt mài lao động
CÀNG nghĩ lòng càng thương anh biết mấy
Suốt cuộc sống lam lũ bởi vợ con
Nhưng anh vẫn chưa một lần than khổ
Chỉ em buồn thương chồng lệ chào dâng
ĐÊM khuya rồi thôi hãy ngủ đi anh
Chuyện tương lai cứ dần dần ta tính
Rồi một ngày trời xanh kia thấu hiểu
Cho chúng mình không còn khổ nhé anh

Thơ Về Đêm Khuya

Thơ: Thao Thức
Đêm thao thức..nhớ nàng tội nghiệp
Giờ một mình..ngoài bãi tha ma
Chắc nàng lạnh lắm đây mà
Bao năm rong ruổi cùng ta giữa trời
Thật buồn nhỉ tình đời oan ức
Khi khó khăn áp bứt đến cùng
Lỗi thường tình ngược lối chung
Ta đâu có phải thằng khùng thẩn thơ
Làm lương thiện nào ngờ bị ép
Phải chi nàng xinh đẹp đâu nào?
Nhưng ta yêu quý biết bao
Miếng cơm manh áo đi vào làng phây
Cũng nhờ chiếc xe này nuôi sống
Sáu miệng ăn vu khống đâu nào?
Dù ta có lỗi phải chào
Hỏi thăm trước đã lại lao giựt liền.
Thương nàng quá ta điên đi mất
Mình có sai…đi trật luật mà
Ta năn nỉ mãi không tha
Ôm nàng về bỏ kho nhà CÔNG AN…!!!!

Trăng Khuya

Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai?
Khắc khoải trong tim tiếng thở dài
Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh
Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm
Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa
Đêm nay trăng lạnh màu sương khói
Lãng đãng buồn sao một kiếp người…!

Đêm Khuya

Đêm khuya vắng người ta say giấc ngủ.
Còn mình phương tranh thủ viết thơ tình.
Viết tặng ai..phương hỏi lại lòng mình..
Không lời đáp… vì chữ tình khó tả.
Phương sẽ viết rồi chia đi muôn ngã.
Nhờ cánh chim phân tỏa khắp nẻo đường.
Trong đôi mắt chứa đựng nhiều tình thương.
Mong ai đó chung đường thơ.. hạnh phúc.

Cho Em

Cảm ơn lời chúc giữa đêm khuya!
Nỗi nhớ ai kia đến dại khờ
Năm tháng dần trôi đời quạnh quẽ
Nỗi buồn dâng ngập một tứ thơ!
Ta biết ai kia hồn quạnh hiu!
đêm khuya hoang vắng nhớ thương nhiều
Nhưng lỡ đời ta làm lữ khách
Đành để mình em trong cô liêu!
Ta viết cho em một vầng thơ!
Gởi gấm hồn ta, Em giấc mơ
Kỷ niệm ngày xưa đừng phai nhạt
Ta sẻ đón em đến bờ bến!!!

Đêm Nay Tôi Buồn

Đêm khuya rồi sao nổi buồn lại đến
Nhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồn
Lo ngại chi, dạ cứ thấy hồi hộp
Buồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắn
Ta ngu ngơ để nổi buồn thắt chặt
Cơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thân
Tự trách mình để đầu óc phân vân
Mang tâm trạng cứ cân đong đo đếm
Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểm
Nhìn xung quanh, tìm kiếm… chỉ có mình
Thêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hình
Trơ trọi lắm bao lặng thinh không nói
Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗi
Hờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầy
Nổi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đây
Ta tự cất chẳng ai hay ai biết

Giọt Mưa Đêm

Tác Giả: ‎Nguyễn Công Trình
Tôi lê bước một mình trong mưa bão
Giọt mưa nào xóa hộ nỗi niềm đau
Cho nhớ thương nước mắt hết dâng trào
Thôi thương nhớ bóng hình người năm ấy
Mưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nữa
Để giọt sầu hoà lẫn với mưa ngâu
Để giấu che nước mắt ướt nhạt nhoà
Không ai biết tôi khóc sầu dang dở
Tình của tôi là tình buồn muôn thuở
Là cay đắng là mãi một tình si
Khóc thương người hay khóc nhớ người đi
Lang thang dưới mưa buồn chân cô độc
Gởi tình theo tiếng mưa rơi
Đếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu?

Mưa Đêm Buồn

Tác Giả: Lê Hương‎
Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơi
Thức uống trà khuya chỉ có tôi
Với tiếng mưa rơi trên gác vắng
Nghe buồn gặm nhấm trái tim côi
Mưa theo gió hắt qua song cửa
Khơi gợi trong ta nỗi nhớ người
Từng giọt mưa rơi từng giọt nhớ
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Tri kỉ giờ xa tận cuối trời
Nhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng được
Chỉ vì đã cách trở đôi nơi
Trà khuya uống cạn mà nghe đắng
Đắng vị trà hay bởi đắng môi
Gió búôt mưa đêm buồn ảo não
Chạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….
Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ buồn về mưa mang ý nghĩa sâu sắc. Với độ mới lạ đi sâu vào trái tim độc giả mà khi theo dõi những bài thơ này tất cả chúng ta như được chia sẻ và thổ lộ được tâm sự của mình. Gắn bó cùng Baivanhay.com để theo dõi những nội dung ấn tượng nhất nhé các bạn! Thân Ái!

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Giáo Dục

Xem Thêm :   20 tiểu thuyết ngôn tình hay nhất trên Waka, “mọt ngôn tình” đã đọc hết chưa?

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Kiến Thức Chung
Xem Thêm :  6 cách nấu cháo thịt bò cho bé ăn dặm thơm ngon và tăng cân tốt

Related Articles

Back to top button